Nó ngồi lên xe để đồ đạc lên trước xe xong, nhỏ nhảy
tót lên ngồi sau lưng vòng tay ôm lấy nó. Mèn ơi con này gan dù là bạn trai nhưng mới lần đầu dc gặp mà ôm tỉnh bơ @@
-
Mới gặp lần đầu dám ôm rùi hả
-
Có gì hok dám. Em ôm anh xã của em mà ^^
- nó lắc đầu mĩm cười siết ga, nhỏ càng siết chặt nó hơn đầu dựa vào vai nó hát
khe khẽ.Chắc nhỏ vui lắm
Vậy là cả ngày hôm đó nhỏ với nó đi khắp các nơi nhỏ
hay nói đến trên mạng, từ trường học, quán café, đến chỗ nhỏ hay ra chơi với tụi
bạn nhỏ. Lúc này nó mới có dịp nhìn kỹ lại cô bé này, cao bằng nó, ngoài gương
mặt xinh xắn ra thì dáng nhỏ Linh phải nói là ổn, điện nước đầy đủ nếu ko muốn
nói là dư so với mấy đứa con gái cùng lứa hoặc chí ít hơn hẳn mấy con mắm trong
lớp nó.@@Tối nhỏ lại đưa nó đi dạo, ăn uống linh tinh căn cả bụng rồi mới trở lại
nhà nghĩ. Biết bao nhiu lời định nói với nhỏ mà cả ngày hổng thể nói ra được,
thấy nhỏ vui cũng hok nỡ nói ra. Thiệt tình nó cũng không biết nó có thích nhỏ
thật hay không nửa. Nó nhảy lên giường trùm cái mền lại thở dài.Tự nhiên nhỏ nhảy
lên chui vào nằm kế bên. Nó quay qua nhìn nhỏ chưng hửng
-
Gì đó
-
Gì là gì?
-
Tối rồi sao hok về nhà đi cho tui ngủ nửa.Bộ
hok ngủ hả?
-
Thì ngủ nè
-
Là sao @@ tính ngủ đây luôn hả. Mẹ em la
sao.
-
Hì hì em xin mẹ qua qua nhà nhỏ bạn ngủ
tập văn nghệ mà.
-
Ngủ đây hok sợ tui làm gì bậy hả?
-
Xí tui đạp lọt giường lun chứ mơ làm bậy
à – nhỏ chu chu cái mỏ rồi giành lấy cái mền cuộn tròn nằm nhìn nó.
Nó cũng chẳng muốn cãi với nhỏ làm gì nửa vì trong đầu
nó lúc này nhiều suy nghĩ lắm. Thật khó để nói ra rằng tình cảm của nó dành cho
nhỏ vẫn chưa đủ để nhỏ trở thành người yêu nó, nó ko muốn chỉ vì những trò đùa
tình cảm của nó hồi còn học 12 sẽ làm tổn thương nhỏ, dù gì trong những ngày nó
chìm đắm trong sự chán nản, thù hận và bất cần, cô bé này đều chịu khó ngồi
chia sẻ với nó dù là đêm, hay ngay hoặc bất cứ lúc nào nó gọi. Lần này nó ghé gặp
nhỏ để tạm dừng mối quan hệ tình cảm này lại vì nó muốn để quá khứ qua một bên
bắt đầu cuộc sống mới....nhưng sao nói ra được đây khi cô gái nằm kế bên nó thực
sự đáng yêu và đang rất vui bên cạnh nó. Mà điều đáng lo hơn là nó sẽ ko kiểm
soát được bản thân nửa...nổi điên lên quá trời...nảy giờ ngta lo suy nghĩ chuyện
trong đại còn chị 2 này nằm kế bên hát mấy
bài trẻ con, nhỏ nằm sát người làm nó không thể không lén nhìn nhỏ được.Đột
nhiên nhỏ ngước mặt lên và tất nhiên bắt gặp ánh mắt của nó.
- Á đồ dê xồm nhìn lén gì đó – nhỏ dứ dứ nắm đấm trước mắt nó
- Á đồ dê xồm nhìn lén gì đó – nhỏ dứ dứ nắm đấm trước mắt nó
-
Nhìn gì đâu...tại...tại...anh – nó hơi
lúng túng – mà em nằm xích ra đi nóng mún chết à...cứ nằm sát sát dzậy ai mà chịu
nổi
-
Xí em làm gì kệ em nha ai bỉu anh nhìn
chi
-
Ơ nằm ngay tầm mắt ngta mà hok cho nhìn
-
Hok cho đó...a nhắm mắt ngủ đi ai mượn mở
mắt chi
Thiệt là nổi điên với
cái con kua này. Thôi ráng nhắm mắt nghĩ về bồ tác coi bộ có lý hơn.Nó thở dài
nhắm mắt lại. Đươc khoảng hơn 10 phút, gần như nó sắp đi thăm bồ tác thật thì mặt
nó nóng nóng vì hơi thở nhẹ nhẹ...chưa kịp mở mắt ra thì môi nó đã chạm vào một
bờ môi mềm mại của ai đó. Máu trong người nó chảy rần rần...hok lẽ bồ tác linh
dzữ vậy hả trời...mà thôi kệ bồ tác hay ai đang cưỡng hôn nó cũng mặc kệ, cái
tính nó ai cưỡng gì chứ mấy cái vụ này
thì càng khoái =))...hok cần mở mắt ra nó đưa tay siết chặt lấy người đang hôn
nó...nụ hôn say đắm và ngọt ngào, đã lâu rồi nó ko hôn một cô gái nào mà...Mọi
thứ càng lúc càng ko thể kiểm soát được nửa rồi. Nhỏ giờ nằm hẳn lên người nó,
hai tay nhỏ bắt đầu mở từng cúc áo nó ra trong khi đôi môi vẫn ko chịu rời môi
nó....Chiếc cúc áo cuối cùng chuẩn bị dc mở xong thì nó nắm lấy hai bàn tay nhỏ
rồi ngồi dậy khẽ đẩy nhỏ ra một bên...Nhỏ đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn nó.
-
Sao vậy anh
-
Anh...anh nghĩ mình ko thể. Anh là người
ko tốt...Anh...tình cảm của anh với em..dường như vẫn chưa đủ lớn để làm gì hay
hứa hẹn gì với em hết. Anh vẫn còn là thằng long bong....anh...anh....sợ nếu
mình vượt quá giới hạn...người thiệt thòi sẽ làm em...anh sợ em phải chịu tổn
thương khi gắn cuộc đời vào một thằng chưa biết ngay mai ra sao như anh....
Nó nói nhiều lắm...Nói những điều nó đang nghĩ trong
lòng ra với nhỏ từng câu từng chữ một, ko biết nhỏ có bị tổn thương ko chỉ thấy
đôi mắt nhỏ dường như đánh mất niềm vui từ lúc gặp nó đến giờ...Nhỏ im lặng, ko
nói gì. Nó cũng vậy, nói ra hết tất cả, nó cũng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất
là nhỏ sẽ bỏ đi ngay bây giờ. Hơn 15 phút trôi qua...chợt nhỏ đứng dậy bước vào
phòng tắm
-
Em tắm một chút. Anh chờ em nghen
Tiếng nước chảy nhẹ nhẹ dường như ko đủ lấp đi tiếng
khóc của nhỏ. Nó nằm đó mà lòng ngổn ngang trăm thứ. Đứng dậy định gõ cửa phòng
tắm để an ủi mà cũng ngập ngừng ko dám bước vào.Nó chỉ đành đứng dựa vào tường...lặng
im nghe tiếng nước, tiếng gió, tiếng xe chạy ngoài đường...nó mĩm cười chua
chat....dù sao nhỏ cũng ko phải là người đầu tiên nó làm đau và rời xa theo
cách như vậy. Nhưng sao nó thấy lạ trong người quá...nó hối hận chăng...
Cửa phòng tắm mở, nhỏ bước ra đứng cạnh nó. Vứt bỏ
lon bia về góc phòng nó quay qua nhìn nhỏ...trên người nhỏ giờ chỉ mặc mỗi chiếc
áo sơ mi nó treo trong phòng tắm lúc sáng. Linh chẳng nói gì, chỉ nhìn nó bằng ảnh
mắt dịu dàng...
-
Em ko sao chứ...anh...xin....l..... Lời
nói chưa kịp nói hết nhỏ đã ôm chầm và đặt lên môi nó một nụ hôn gấp gáp và
mãnh liệt....nhỏ rời nó ra, nhìn nó nói trong nước mắt
...em yêu anh...em hiểu anh đang
nghĩ gì...em hok phải người dễ dãi...nhưng em yêu anh...em sẽ chờ anh xã đến chừng
nào anh xã quay lại thì thôi...
Rồi nhỏ lại hôn nó say đắm...Bản thân nó cũng cảm nhận
được tình cảm của Linh hơn những gì nó tưởng...Khẽ đưa bàn tay ôm chặt lấy
Linh. Có thể nó không thích nhỏ nhưng vào lúc này nó không thể lạnh lùng được.
Giấc ngủ ngon lành, trời sáng...đã đến lúc nó tạm biệt
nhỏ để tiếp tục hành trình của mình...trước khi nhỏ ôm chặt lấy nó nói rất nhiều,
rất nhiều...đến nỗi nó chẳng còn biết trả lời gì nửa. Chỉ còn cách ôm chặt lấy
nhỏ để rồi lặng im bước lên xe tiếp tục hành trình về Sài Gòn. Nơi nó bắt đầu một
cuộc sống mới, với những thử thách và điều thú vị mới...Ngồi trên xe, lặng lẽ
trả lời từng tin nhắn đầy yêu thương của nhỏ mà lòng nó cứ lan man ko có tý cảm
xúc nào hết. Ngày hôm đó đánh dấu ngày đầu tiên nó đã bắt đầu cho cuộc đời sinh
viên phía trước và nó cũng ko biết dc rằng sau ngày hôm ấy nó cũng đã bắt đầu
những chuỗi ngày đầy những buồn vui, ngọt ngào, hạnh phúc, tội lỗi, đau khỗ và
cay đắng...
Sao con gái miền Nam nói giọng ngộ ngộ nhợ :D thích rồi đấy :x
Trả lờiXóa@@...gái SG đó :x
Trả lờiXóahttp://www.facebook.com/profile.php?id=100001696059635 face của mình, vào xem thử ih, có tên tác giả nhoa
Trả lờiXóashare vào note có vẻ ngta dễ đọc hơn là post trực tiếp lên time line...sẽ bị trôi mất
XóaAnh NguyenSter co Facebook khong nhi ? =))
Xóarat hay
Trả lờiXóasao truyện viết lâu vậy bạn ?
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa