Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2023

Ngày hôm qua...đã từng - My Memories​ (Chương 86)

 



Nó thắng xe ngay sát ba con mô tô to đùng của ba ông già, gạc chống nhảy khỏi xe hất mặt với mấy ổng, phải dằn mặt trước mới vừa, gì chứ Chị mua cho nó mô tô coi thì hơi khác loài, không hoành tráng lắm nhưng xét về tiền, phân khối, thương hiệu…không thua cha nội nào. Nó không thích thể hiện so sánh với ai, nhưng ba ông già trong nhóm phải khác, vừa tới quán phải nẹt pô khè vô mặt bởn cợt mấy ổng liền.

-        Há há được đó!

-        Pô còn hiền lắm ku, nẹt khỉ!

-        Đúng rồi đúng rồi, yếu lực lắm hế hế!

-        Hehe nhẹ nhàng thôi! Chà quán mát dữ!

-        Hello Mon! Lâu không gặp mậy?

-        Hello anh Mạnh, bận quá!

-        Ok ok ngồi đeeee! Nhìn bảnh trai quá thằng em!

Nó gật đầu cười chào mấy ông ngồi phía xa, hình như chưa tới đủ, nó chẳng thèm biết mấy ổng, chỉ quen mỗi ông anh Mạnh bạn ông Tiến. Chưa kịp ngồi nóng chổ hội ông Vũ đã ôm vai nó kéo qua bàn khác.

-        Họp nội bộ!

-        Qua đây, bị chơi rồi.

-        Đúng rồi, bàn chiến thuật lại!

Ba cha già vừa cười vừa nghiến răng kéo nó xềnh xệch qua bàn khác, quán nằm ngay góc đường, bàn ghế đơn giản nhưng diện tích khá rộng, có thể chạy xe thẳng tới bàn mình ngồi, không gian toàn cây xanh mát mẻ.

-        Vụ gì đây, đói quá…quán có đồ ăn không nhễ?

-        Ăn con khỉ gì, ăn hành tới nơi rồi!

-        Đm bị chơi rồi người anh em!

-        Haha là sao…em ơi cho ly phê đá. Có gì ăn không?

Nó thản nhiên ngồi không thèm để ý lắm mấy ổng, ông Vũ trừng mắt táng đầu nó một cái.

-        Con mịe nó, ăn quần què. Đội quần tới nơi đây!

-        Vụ gì? Bình tỉnh, chuyện đâu còn có đó.

-        Hừ! Đm thằng Mạnh chơi tau…mất dạy quá!

-        Hơ hơ chơi gì, thấy bình thường mà.

Nó phì cười vẫn tỉnh bơ cầm menu từ cô bé phục vụ xinh xắn chăm chú coi món.

-        À cho anh…

Bộp!

Ông Vũ nóng mắt giật menu đập lên bàn cái bộp, mặt thiếu chút bốc khói.

-        Ăn con cc, ăn hành nhục mặt nguyên đám rồi.

-        Thì anh nói đi, cứ la ăn hành ai biết gì!

Nó thản nhiên cười cười lụm menu lên nhìn nhanh tươi cười ngó qua cô nàng nhân viên.

-        Cho anh tô hủ tiếu xương, giá chín dùm anh.

-        Dạ anh!

Bốp!

Ông Vũ lại táng lên đầu nó trừng mắt.

-        Mày xong chưa?

-        Haha rồi thì nói đi em nghe!

Nó phì cười ngồi nghiêm chỉnh, cả ba ông đều hầm hầm sắp đánh chết nó tới nơi, nó cầm ly trà đá lên làm ngụm lớn thiệt đã khát rồi ho khan gật đầu.

-        Khà…đã quá. Rồi nói đi, vụ gì?

Ông Tiến thở dài, ông Kiên cũng thở ngắn, ông Vũ vỗ đầu ông Tiến mặt nổi gân xanh.

-        Đm thằng ăn hại!

-        Đúng rồi! Thằng ngu!

-        Mọe tau biết đâu! Haizz…

-        Giờ nói không? Gì mà sồn sồn dữ.

Ông Vũ căm tức trừng mắt với ông Tiến rồi vỗ vai nó bồm bộp.

-        Mày nhìn qua bển coi coi, chịu nổi không?

Nó ngẩn lên nhìn theo tay ông Vũ, nguyên dàn mô tô dựng sát đường khá hoành tráng.

-        Ờ xe đã thiệt. Rồi sao?

Bốp!

-        Mày đuôi hả Mon. Mày thấy gì nữa không?

-        Ờ thì…

Nó nheo mắt lại, xung quanh dàn mô tô có mấy cô nàng ăn mặc sexy, điệu đà đang ríu rít cười đùa, tạo dáng chụp hình rất vui vẻ. Nó gật gù…

-        Chà…người đẹp!

-        Nó đó! Con mịe nó, thằng ngu Tiến chơi tụi mình. Hàng tụi thằng Mạnh đó!

-        À…rồi sao?

-       

-        Ấy khoan…hình như nay cấm sắc mà nhễ?

-        Đó! Đm tại thằng ngu này nè, cấm sắc con mịe gì đám thằng Mạnh toàn chở gái theo.

-        Đúng rồi đúng rồi! Nó chơi vô mặt, chơi trên đầu anh Tiến mày mà, giờ có bốn thằng mình xe không ngáp gió.

-        Cái này…

Nó buồn cười lắm rồi nhưng ráng nhịn làm mặt bất bình ngó qua ông Tiến.

-        Sao anh? Cho anh em câu giải thích coi! Em thấy hơi bực rồi!

-        Đm! Thằng ăn hại!

-        Đúng rồi! Bực mạnh là khác!

Ông Tiến gãi gãi đầu trước ba cặp mắt hừng hực lửa giận.

-        Ờ thì…thằng Mạnh nói con mi-nơ nó tự nhiên đòi đi theo, đéo cho nó giận, kêu nó hẹn hò gái gú đéo dám cho theo.

-        Ờ…rốt cuộc ổng dẫn theo, mấy ông kia cũng không chịu thua?

-        Ừ!

Bốp!

-        Ừ con khỉ! Ngu chết mia!

-        Đúng rồi! Ngu chết mịa, chiến hữu chơi vô mặt luôn mà.

-        Móa sáng nay nó mới nói tau…đéo trở tay kịp.

-        Giờ sao Mon?

Nó làm bộ thở dài nhún vai.

-        Trăng sao gì. Bỏ bớt xe ở nhà, cho anh Tiến chở anh Kiên, anh chở em…anh em mình cấm dục, cấm sắc tịnh tâm tiếp. Sợ giề?

Nó nhịn cười thản nhiên, thực ra cấm sắc cũng tốt, nay nó muốn yên lành, qua giờ MiA rút kiệt sinh lực nó rồi, giờ chỉ muốn thanh tịnh.

Bốp bốp!

-        Uidaaa gì nữa?

-        Nói như cắn đít tao.

-        Đúng rồi…ngu hơn anh Tiến mày rồi!

-        Hơ hơ chứ sao?

-        Gọi gái…phải gọi gái ra gấp liền!

-        Đúng rồi đâu để tụi nó cười vô mặt anh Tiến mày được.

-        Con khỉ! Đội quần cả đám, mắc gì cười tau?

-        Tại mày ngu!

-        Móa!

-        Haha ờ vậy kêu hội nhà mình ra đi! Chị Thảo đâu? Kêu mấy bả ra ăn đứt mấy nhỏ đó liền. Em gái để đây cho anh, cho anh chén nước tương có ớt nhé, anh cảm ơn!

Nó vừa nói vừa nháy mắt với bé nhân viên dễ thương bưng hủ tiếu ra bên cạnh. Đầu nó giờ chỉ nghĩ ăn no, ông Vũ giật đôi đũa trên tay nó trừng mắt.

-        Mày bớt tào lao, nay đéo liên quan đám sư tử nhà mình.

-        Đúng rồi…phải kêu gái khác. Tau lỡ xạo con Oanh nay đi coi hàng rồi.

-        Haha vậy mấy anh kêu ai kêu đi, nay em đi mình ên, tịnh tâm…tịnh tâm…đưa đũa ăn cái, đói quá!

-        Con khỉ! Mày cũng phải kêu!

-        Đúng! Phải kêu, đéo làm mất mặt anh Tiến mày được.

-        Ờ…kêu đi Mon! Gọi đứa nào càng đẹp càng tốt, dằn mặt tụi nó.

-        Hờ thôi nay em quyết tâm cấm dục à nhầm cấm sắc, em muốn tịnh tâm, thanh thản…nay em quyết ăn chay!

Bốp bốp bốp!

-        Uidaaa!

-        Ăn chay con khỉ!

-        Đúng phải kêu, không chơi ăn chay!

-        Thằng nào kêu đéo được làm chó!

Bộp!

-        Đây! Kêu ra, em gái thằng nào ngon nhất hốt 1 củ.

-        Đúng rồi đúng rồi! Tao theo 1 củ.

-        Ok 1 củ! Cho tụi thằng Mạnh chấm!

-        Cái này…chơi lớn dữ mấy cha?

-        Ra tiền!

-        Nhanh!

-        Đéo nói nhiều!

Nó hít một hơi khí lạnh vừa bực mình vừa buồn cười, rủ gái đi chơi mà mấy cha nội làm rần rần còn hơn sống chết. Ông Vũ moi bóp tiền nó ra trừng mắt còn ông Tiên tủm tỉm cười lôi kéo điện thoại nó ra nhét vô mặt nó.

-        Nhanh lên! 1 củ!

-        Gọi mày…đm tau gọi người đẹp của tau rồi!

-        Đm! Thằng chó, gọi hồi nào?

-        Đúng rồi…chơi ăn mảnh sao nhìn mặt nhau hả người anh em?

-        Hê hê mình đéo vì mình trời tru đất diệt mày ơi.

-        Cái đm…con chó này. Mon! Gọi liền cho tau, xong tau gọi!

-        Đúng rồi gọi đi người anh em, nhiều khi win cầm 4 củ đưa em gái ăn chơi ngập mỏ.

Ba cha già kẻ tung người hứng, nó bực mình cầm điện thoại thở dài, mưu đồ tịnh tâm coi như thất bại, giờ không kêu cô nàng nào ra chắc chắn làm chó, còn mất 1 củ và cả ngày sẽ bị mấy ổng cười vô mặt.

-        Ờ rồi kêu thì kêu! Để từ từ coi coi!

Nó bỉu môi cầm điện thoại mở nguồn lên. Biết vậy kêu MiA đi chung ngon rồi, gì chứ MiA ăn đứt ít nhất mấy cô nàng đằng kia, nhưng thôi kêu ca sĩ có tiếng ra chẳng khác nào tát vô mặt cả đám, không nên dùng dao mổ voi giết gà, giữ mặt mũi mấy ổng chút, với lại MiA tối phải đi làm, cả đêm tới giờ vừa nhậu vừa quần với nó, đi chơi nguyên ngày mất công em mệt không hát nổi. Mấy bà cô nhóm nó bị loại rồi, kêu Anh Thư hoặc Ngọc Khánh cũng không ổn vì giờ chắc đang học, kêu ai cũng không ổn chưa kể ba cô nàng Uyên, Lâm, Anh sẽ đòi theo. Minh Anh chắc chắn đang làm…ấy tự nhiên xếp Minh Anh vô chi ta, Mặt Mo cũng bận vì ngày mai phải quay clip ngày cuối, cô nàng đang sấp mặt chuẩn bị. Thùy chắc chắn vui lòng đi nhưng nó không hào hứng lắm, hơn nữa nó rất hứng thú với 4củ tiền tươi trước mặt, Thùy đẹp nhưng chưa đủ sức ăn chắc. Mà win 4 củ dư sức bù quà sinh nhật cho cục cưng của nó, hê hê thôi thì dùng dao mổ voi kiếm 4củ về cưng chiều Hải Âu của nó vậy, xem như đưa cô bé theo đi chơi một hôm. Nó nhếch môi bấm số Hải Âu, cô bé ra đây không win nó đi đầu xuống đất.

-        Anh!

Đó, mới bắt máy chưa nói gì người nó mềm nhũn vì tiếng kêu Anh ngọt ngào của em. Nó mỉm cười.

-        Ừ! Âu đang làm gì, có muốn ra đi chơi liền với anh không?

-        Hihi giờ hen?

-        Ừ!

-        Hông được rùi, bé đi chùa với chị An, chị Hạnh chiều mới về tới nè. Huhu!

-        Ơ…đi đâu tới giờ chưa về?

-        Dạ bé đi tuốt Vũng Tàu ạ. Chiều tối bé về tới.

-        Ờ ờ vậy thôi…

-        Anh! Anh hứa tối dẫn bé đi chơi rùi, bé về kịp mà, đừng bỏ bé ạ.

-        Chưa nói hết cô nương ơi. Ai tính bỏ em hồi nào?

-        Hì bé tưởng anh thui luôn.

-        Haha yên tâm, anh thất hứa em hồi nào chưa? Tối anh đón, dành nguyên tối nay cho mình em luôn chịu chưa?

-        Chịu ạ!

-        Ừ vậy nhé, chiều về gọi anh hay.

-        Dạ! Hihi!

Nó tắt máy thở dài thất vọng, nhân tuyển tốt ăn 4 củ vậy mà không đi được, không lẽ phải gọi đến người khác sao, còn vài cô nàng chỉ cần gọi bảo đảm có mặt nhưng tạm thời chưa muốn gặp…gặp sẽ trầy vi tróc vảy.

-        Ái chà…thất bại hả chú em?

-        Dân chơi yếu vậy?

-        Đúng rồi! Cần anh cứu bồ không ku?

Ý gì đây? Khinh nó không còn tuyệt chiêu à? Đừng ép người quá đáng, nó kêu MiA ra thì đừng trách sao biển xanh lại mặn, dọa chết mấy ổng luôn nhé. Nó bỉu môi không thèm để ý ba ánh mắt châm chọc của mấy ông anh, tay dứt khoác bấm điện thoại, tại đêm qua gian díu MiA nên hơi rén gặp thôi, đến nước này đành căn răng đối mặt Rose rồi, kêu em ra off mô tô chắc chắn hội đủ sức mạnh tình yêu, dư sức dìm hàng tất cả cô nàng của mấy ông kia, cơ hội ăn trọn 4 củ hơi bị cao bởi ngoại hình chất thôi rồi của em rất hợp chơi mô tô.

-        Xời! Mấy ông chờ đó, không ăn 4 củ em sủa gâu gâu liền!

-        Đù!

-        Mạnh dữ!

-        Đúng rồi đúng rồi, phải kêu gái đẹp ra ngồi lên đầu anh Tiến mày chớ!

Nó bỉu môi chờ tiếng chuông kéo dài, bụng hơi chột dạ, Rose mà không ra chỉ đành cầu cứu Ngọc Khánh hoặc Anh Thư cho lành, còn không cứ gâu gâu quyết tịnh tâm cấm sắc luôn.

-        Alo em nghe nè anh iu của người taaaa.

-        Giề người ta nào?

-        Hí hí MiA đâu rùi thả anh rảnh thời gian gọi em vậy ta?

-        Khụ! Cái này…ờ không có MiA nào nha, MiA là ai?

-        Hứ! Bị hắt hủi ha gì kiếm tui đâyyyyyyy!

-        Hơ…cô Rose rảnh không?

-        Để coi thái độ anh sao mới biết nghen.

-        Haha thôi…rảnh thì ra đi chơi với anh nè.

-        Hihi đi đâu đó? Anh đang ở đâu?

-        Ờ đang đi off mô tô ngoài trời với mấy ông bạn. Anh đang ngồi ngoài cà phê bên Bình Thạnh với mấy ổng nè.

-        Trùi! Anh biết chơi nhóm đồ hen?

-        Haha mấy ông chơi chung thôi. Nay mấy ổng ai cũng dẫn theo con gái. Mình anh lẻ loi, ra cứu bồ cái coi.

-        Hihi ra liền giờ hen?

-        Ừ…đi taxi đem theo nón xịn xịn ra chơi, đi tới chiều…em đi được không?

-        Uhm vậy chờ em xíu, em dặn mấy đứa coi quán nghen.

-        Ừ…đem dùm anh quần áo sạch với, người anh đang dơ quá.

-        Dạ. Chờ em cở nửa tiếng 45p hen, chuẩn bị xíu.

-        Ok…nè nhớ mặc đẹp, gọn, ngầu, chất và sẹcxy…Rose phải ra đây lấy 4 củ…à nhầm lấy mặt mũi cho anh, dằn mặt mấy ổng, dìm hết bồ mấy ổng xuống sông cho anh. Hừ!

-        Hihi…đồ con nít, nay bày đặt ăn thua ha!

-        Hơ hơ…sáng giờ bị khịa cay quá!

-        Hí hí…Em biết rùi, chút sẽ giao cho anh cô Rose xịn thiệt xịn nha!

-        À pha nhanh nước gì ngon ngon đem theo uống em, còn bộ đồ câu cá nào không? Đem theo chơi.

-        Dạ còn, dặn gì nữa hông? Em tắm ra liền!

-        Ừ tắm đi, không gấp lắm, tụi anh còn ngồi chém gió. Nhớ quần áo sạch cho anh, Rose phải đẹp thiệt đẹp, hừ…4 củ à không hừ dám cà khịa anh…mặt mũi trông cậy hết vô em nhé.

-        Hihi! Như con nít! Nhắn địa chỉ em nghen.

-        Haha con nít mới cần chị Rose bảo kê nè.

-        Ghét ghê!

Cô nàng cười hi hi cúp máy, nó nhếch môi ngó qua ba ông anh hất mặt.

-        Xong! Giờ em ăn được chưa?

-        Hê hê được được!

-        Ăn đi chú em, để coi mày làm ăn sao.

-        Đúng rồi, 4 củ lận mà!

Nó bỉu môi không thèm để ý giật đũa muổng lại, ngó xuống tô hủ tiếu bực mình thở dài, nở tè le ăn uống gì nữa. Nhưng không ăn thì phí, đành cắm đầu lùa đại cho xong bửa trong lúc hai ông Vũ Kiên cầm điện thoại kêu cứu viện. Ăn xong nó xách cà phê trà đá chuyển qua bàn chung ngồi chém gió. Mấy ông kia cà khịa sấp mặt bốn anh em nó làm ông Vũ nghiến răng ken két, mấy cô gái một ít đứng chụp hình xe, một ít vô bàn ngồi càng làm ba ông anh nó lửa giận bừng bừng. Thực ra mấy ổng cà khịa nhau chơi cho vui chứ có mù mắt ngáo ngơ mới nghĩ ba ông Vũ, Tiến, Kiên thiếu người đẹp. Hết khịa người đẹp lại khịa nhau chuyện xe cộ, nâng xe này lên dìm hãng kia xuống, ngoài ra cũng nói chuyện về kiến thức, chăm sóc, bảo dưỡng xe và những câu chuyện bào tour. Nó không quen thân lắm mấy ông khác, xe nó cũng kén người chơi, người hơi mệt vì đêm qua nên chỉ ngồi im gật gù thi thoảng cười cười tham gia vài câu liên quan đến bảo dưỡng xe để tiện chăm bé cà phê. Ngồi thêm chút lần lượt những cô gái của ba ông già đến, ngoại hình phải nói nghiên thùng đổ nước, điệu đà xinh đẹp thôi rồi, người mặc váy, người jean ngắn khoe chân dài trong đó có một cô nàng của ông Tiến nó nhìn hơi hơi quen nhưng chưa nhớ đã gặp ở đâu. Nó buồn cười ngó hội ông Vũ đang thì thầm với mấy ông kia, ông Tiến đưa tiền vô tay ông anh Mạnh, chắc đang nói vụ kèo cá độ của tụi nó nhờ mấy ổng bí mật chấm giải. Nhìn một lượt ba cô nàng mới đến nó cũng hơi chột dạ, nuốt 4 củ kèo này coi bộ hơi khó, tuy nhiên miễn mấy cha nội không chơi đá giò ăn gian, Rose của nó mà giữ phong cách hằng ngày không lép vế đâu.

10 phút sau, nó đang ngáp dài ngắm xe thì cảm giác không khí hơi lạ, mọi người đồng loạt nhìn về một hướng, có ông suýt rời cả mông khỏi ghế, ngay cả mấy cô gái cũng xầm xì to nhỏ. Môi nó giật giật ngó qua cùng hướng, mắt tròn mồm há thiếu điều chảy nước miếng.

-        Cái này…

Biết Rose đẹp, chẳng lạ gì cơ thể em, gặp em rất nhiều…nhưng khi em nói sẽ giao cho nó một cô Rose xịn nhất, nó cũng không nghĩ em mang ra cho nó một đóa hoa rực rỡ ngây ngất kiêu sa đến vậy. Cô gái vẫn chiếc quần jean dài bụi bặm nhưng ôm sát lấy đường cong dài miên man từ đôi chân thon thả, vài đường cắt dọc hai bên lộ ra da thịt rực lửa kết hợp đôi boot nâu đỏ, áo da màu đen bóng chẻ ngực, hở eo khoe trọn khe ngực sâu rộng ngây ngất lòng người, bờ eo hừng hực cong vênh. Cổ em cao cao trắng ngần, chiếc lông chim như phe phẩy trên một bên cổ, cặp hoa tai hình hoa hồng ôm lấy đầu lâu ánh bạc, môi em như đóa hồng chín rộ men say, mắt sâu thẳm long anh như giọt máu hoa hồng, mái tóc đen nhuốm màu hoa hồng đỏ thắm…tay em khoác theo một cái áo da màu máu, kính mát cũng đỏ tươi…Nếu MiA là đóa hồng nhung kiêu sa sang trọng thì Rose chính là giọt máu hoa hồng, em hoa thân thành chính đóa hồng chín rộ, rực rỡ và say đắm lòng người, không kiêu sa nhưng tràn ngập sắc hồng huyền bí, hoang dã. Sexy, bụi bặm, lập dị, chất, không quá nữ tính dịu dàng, không quá mạnh mẽ như đàn ông…Rose hội đủ…à phải nói vượt xa tưởng tượng của nó. Làm cách nào đóa hoa rực rỡ ấy lại thuộc về nó nhỉ?

-        Anh!

Em cong người như khoe dáng đặt hộp đồ câu xuống cạnh xe nó rồi mỉm cười ngọt ngào đưa đôi mắt nhìn sâu vào nó, để rồi giữa bao cặp mắt nhìn em không chớp em đưa đôi môi hoa hồng chạm nhẹ…nhẹ thôi nhưng đủ say ngất lòng, nụ hôn chẳng quá sổ sàng, vừa đủ để nó thêm say mê em, thèm khát ôm em vào lòng.

-        Xin lỗi, em tới trễ!

-        Ừ! Đẹp kiểu này ai thèm quan tâm chứ.

-        Hihi! Vừa lòng anh hông?

-        Không chê chổ nào!

-        Hihi!

Nó mỉm cười ôm lấy bờ eo rực lửa của em, Rose dịu dàng ôm cổ ngồi hẳn lên chân nó cười khúc khích, chiếc lưỡi liếm nhẹ môi đỏ nhếch lên…thật như muốn câu hết hồn vía nó tan vào em mà.

-        Khụ!

Có tiếng ho khan của ông Tiến, nó hơi đỏ mặt nhìn lên, cả Rose cũng đưa mắt nhìn một vòng cả chục cặp mắt dán chặt vào mình, em nhếch môi cười.

-        Hihi chào mọi người! Em là Rose bạn Mon!

Cả bàn dường như im lặng ngừng thở, nó bật cười nhéo nhẹ môi Rose, cũng thấy hành động của em hơi yêu nữ nhưng tay chân nó lại chẳng nỡ đẩy em khỏi người mình qua ghế bên cạnh.

-        Khụ! À ừ…chào em gái!

Tiếng ông Mạnh có vẻ hơi mất hơi vang lên, mọi người bừng tỉnh kẻ cười người nói nhao nhao chào hỏi Rose, cô nàng là gì chứ, người chuyên đứng giữa đám đông ca hát, người tung hứng, lắng nghe những câu chuyện với bao vị khách. Nó mỉm cười im lặng nhìn em tự tin, quyết rũ đáp lại những lời chào, những tiếng hỏi thăm làm quen, ba ông anh nhóm nó hình như suýt quên mất cô gái của mình, tuy thái độ hơi thiếu tự nhiên những tầm này sức nóng Rose đốt lên trong bàn là không ai cưỡng lại được. Không biết bao nhiêu thời gian, thấy Rose hoàn toàn hòa mình vào không khí trong bàn, nó thổi nhẹ vào tai em mỉm cười.

-        Anh đi tắm thay đồ, em ngồi chơi chờ anh chút.

-        Đồ anh nè!

Rose chuyển túi đeo màu đỏ của mình cho nó, khó khăn lắm nó mới rời tay khỏi bờ eo em cầm lấy túi đứng dậy đi kiếm wc. Em đem theo quần áo, quần lót, khăn tắm và cả chai dầu tắm gội nhỏ, nó thoải mái mò vô wc quán tắm rửa, thay đồ. Sạch sẽ mát mẻ thơm tho, người sản khoái không ít trở lại bàn, nó gom hết đồ dơ dồn vào túi đeo hông xe để giỏ xách của Rose chỉ còn đồ linh tinh con gái của em. Rose vui vẻ ôm cổ nó hít hà thì thầm.

-        Giờ người anh toàn mùi của Rose!

-        Haha ừ!

-        Đồ mặc vừa hông? Em mua để sẵn cho anh đó!

-        À quá vừa, bên trong vừa luôn!

-        Hí hí!

Em hôn nó cái chụt vui vẻ quay ra tiếp tục trò chuyện với mọi người, cô nàng biết nó không thích mấy kiểu off như vầy nên chịu khó tiếp chuyện thay nó, tính em khá lập dị nhưng khi cần vẫn chịu khó giao tiếp, nếu không vì nó chưa chắc em mang dáng vẻ hòa đồng với người lạ như giờ, bên cạnh đó kiến thức xe cộ của em càng không chổ chê, ít nhất em rành mô tô hơn nó.

Cả bàn trò chuyện xe cộ đến quên trời đất sau đó kéo nhau chạy xe ra bãi đất trống ở quận hai tiếp tục giao lưu, chạy thử xe, quay chụp các kiểu. Nó mang tiếng rủ Rose đi off xe nhưng toàn nằm dài nhâm nhi nước ngắm Rose nghịch xe thậm chí có lúc nó sợ mấy cô nàng khác đè em ra cắn bởi tội thu hút hết mọi chú ý, cơ thể em dường như dành ra để chơi xe, từ dáng người đến số đo ba vòng, chân tay, quần áo, đầu tóc và quan trọng hình tattoo trên người em thi thoảng lộ ra, tổng hòa lại để đồng điệu, xinh đẹp cùng những chiếc mô tô phân khối lớn. Mọi thứ sẽ rất hoàn hảo nếu như không có thêm vài chiếc xe khác đến sau gia nhập đội hình. Điều nó không thích ở những hội nhóm kiểu này chính là quan điểm khác nhau, cái tôi ai cũng lớn, việc chê khen tranh luận giữa trưa nắng nóng càng dễ gây căng thẳng, tiếng ồn ào tranh luận trở nên gay gắt, nó thở dài ngao ngán dửng dưng nhìn ra sân. Rose leo khỏi xe ông Vũ nhún vai bỏ lại xe tiến vào bóng râm ngồi xuống cạnh nó.

-        Cãi vụ gì đó em?

-        Anh quan tâm hông?

Rose mỉm cười, mồ hôi lăn nhẹ trên cổ xuống tận bầu ngực em khiến nó chẳng còn ý định hỏi chuyện, nó ngả người ra gối đầu lên chân em, hít hà mùi hoa hồng quyện vào mùi cơ thể cô gái xinh đẹp, mắt hờ hững ngó ra sân.

-        Anh chán phải hông?

-        Ừ…phí thời gian.

-        Hì…mình đánh lẻ đi, em cũng chán rùi.

-        Haha để từ từ coi sao.

Nó mỉm cười vuốt ve mảng da thịt lộ ra ngoài từ chân ngọc Rose, không thèm nghe tiếng cãi vả tranh luận, mắt lim dim chỉ muốn ngủ. Ba ông Vũ Tiến Kiên khoác vai nhau đi vào, hình như ba ổng không liên quan tranh cãi.

-        Thằng nào rủ tụi nó qua vậy?

-        Đéo biết. Hình như hội bạn thằng Cử qua giao lưu.

-        Haizz đéo thấy giao lưu bao nhiêu. Đập lộn tới nơi giờ.

-        Sao ku? Chán hả mậy?

-        Hơ…qua nay dính chầu nhậu hơi đuối.

-        Hà hà!

Ba ông anh cười cười kéo ba cô gái ngồi xuống bóng mát. Ông Tiến lau mặt ngó qua vỗ chân nó.

-        Kế hoạch thay đổi. Tụi thằng Mạnh bàn giờ chạy ra Vũng Tàu chơi, thằng Cử có cái biệt thự ngoài đó, sáng về. Ý anh em sao? Mày ok không Mon?

Nó chống tay ngẩn dậy dựa vào lồng ngực mát rượi của Rose lắc đầu.

-        Không đi! Tưởng nay ra chổ hồ gì chơi câu cá đồ thì đi, còn ra tới ngoài Vũng Tàu không được anh, chiều tối em có việc, khuya mắc qua coi quán anh Kha. Mai em phải đi quay clip công ty sớm.

-        Ờ tau cũng đoán mày éo đi được. Hai thằng mày?

Ông Vũ bỉu môi.

-        Tau đi được. Mà tụi bên kia đi tau đéo đi!

Ông Kiên nhịp nhịp chân móc điện thoại ra nhìn nhìn rồi lắc đầu.

-        Tau cũng không đi được. Tối hẹn coi lô hàng mới ngoài Bình Chánh.

Ông Tiến gật đầu thở dài cười cười,

-        Thằng đi thằng về. Mọe nay chơi hơi gãy nhễ.

Nó mỉm cười vỗ vai ông Tiến.

-        Em có mấy anh mới đi chơi kiểu vầy. Tưởng chơi như trước bàn thì vui. Haha mà em thấy cảnh đó…nói thiệt không có động lực bỏ công chuyện đi tiếp. Về coi quán dùm anh Kha có nghĩa hơn.

-        Haha cái thằng, tính lúc nào cũng vậy!

Ông Tiến bật cười vỗ đầu nó, ông Kiên gật gù.

-        Đúng rồi tưởng team mình không, thêm tụi đó tau cũng mất hứng. Về giành lô hàng mới kiếm tiền đi chơi đám tụi mình ngon hơn.

-        Đm! Vậy tau chốt đéo đi luôn. Mày chơi thân thằng Mạnh, đi với nó đi Tiến.

Ông Vũ khoác vai cô nàng bên cạnh trợn mắt dứt khoác, ông Tiến thở dài cười cười ngó ra sân, tình hình dường như tạm ổn định nhờ vài người khuyên can. Vài phút trôi qua ông Tiến ngó qua nhìn cô gái đi chung rồi bỉu môi.

-        Tụi nó sao bằng anh em mình. Tau đéo đi. Ê hay tụi mình chạy qua Thanh Đa nhậu, tau biết quán ngay bờ sông câu cá được. Qua bển chơi xế xế giải tán. Tụi mày sao? Ok không?

Nó và ông Vũ nhìn nhau rồi cùng bật cười.

-        Đi! Đm 4 anh em mình vui chết mịe rồi.

-        Đúng rồi đúng rồi, off xe bốn thằng thêm bốn em gái quá đủ!

Cha nội Kiên gật gù vuốt cằm, ông Tiến vỗ đùi bà cô bên cạnh cái chát cười ha hả.

-        Ok giờ đi luôn! Để tau ra nói thằng Mạnh. Đm tự nhiên kêu đám kia qua, làm ăn sống nhăn.

Ổng đứng dậy đi ngay ra bãi đất trống, nó, ông Vũ, Kiên cười cười đập tay nhau cái bốp vui vẻ. Rose cười khúc khích ôm cổ nó vuốt ve, nó gác chân lên đùi ông Vũ đạp đạp.

-        Tăng nhậu em lo. Nay có vốn he he.

-        Ok ok…mày hên thôi ku, nhờ em Rose.

-        Sao nhờ em anh Vũ? Hông hiểu?

-        Hơ hơ không có gì Mon nhễ.

-        Đúng rồi! Chuyện đàn ông, em biết chi haha.

-        Hihi! Mờ ám!

Cả ba anh em cười ha hả trước ánh mắt nghi hoặc của cả bốn cô gái, đâu để mấy cô nàng biêt anh em nó chơi cá cược chứ. Nó tủm tỉm cười vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Rose, nhờ em nó ẵm luôn bốn củ ngon lành, về phải thưởng cho Rose vài nụ hôn nồng cháy mới được. Ngay từ lúc ông Kiên ra quyết định không đi nó đã biết kết quả hai ông Vũ Tiến, nó với mấy ổng chưa tới mức tình thân kiểu anh em trong nhà như bên nhà ông Gạo nhưng đổi lại rất ăn ý nhau, ba ổng tuy không bất cần cực đoan như nó nhưng cũng thuộc người chỉ mê chơi, ăn nhậu, đập phá, đùa nghịch vui vẻ, không mấy tham gia tranh cãi hơn thua. Trừ khi ai đó đụng tới người trong nhóm, nó chẳng thấy mấy ổng nổi nóng hay can dự vào nhưng tranh chấp hơn thua tào lao với người ngoài. Ví như nếu lúc sáng cá độ về ngoại hình của mấy cô gái viện quân mà có mấy ông khác tham gia chắc chắn tụi nó sẽ hủy kèo không chơi và giờ khi ngoài sân có nhóm khác chen vào, chưa cần nói xảy ra tranh cãi hay không, riêng việc thay đổi kế hoạch chơi liên tiếp đã làm tâm lý ba ổng cũng mất hứng. Riêng nó khi có tranh chấp, cãi vả nào đó, nó đều lựa chọn tránh đi, thờ ơ hững hờ…hoặc một khi đã tham gia, nó chính là nó của nhà ông Gạo, hoặc không làm gì cả hoặc rất điên cuồng nếu chạm đến giới hạn, chạm đến những người nó quan tâm.

Ông Tiến nói chuyện một chút rồi cả bốn anh em dứt khoác phóng xe đi trước ánh mắt thất vọng của nhóm ông Mạnh. Chẳng ai quan tâm, chỉ là nhóm chơi xe, bốn tụi nó thêm ông Kha về đã đủ thành nhóm chơi xe riêng nếu thích. Nhà hàng nằm ở ven sông khá rộng rãi thoáng mát, nhóm nó chạy thẳng vào trong chọn bàn nằm ngay bờ kè để tiện câu cá chơi. Câu cá được hay không chưa cần biết, cứ kêu đồ ăn ê hề ăn nhậu trước cho sướng miệng. Trong lúc mọi người loay hoay chuẩn bị mồi câu, nó giao lại cần cho Rose rồi mượn cớ đi wc vẫy theo một bạn nhân viên nữ cùng đi ra cổng. Nó ngó nghiêng nhìn quanh một chút mỉm cười vẫy tay về hướng một quán nước gần quán. Vài phút sau một anh chàng hơi lạ mặt gãi gãi đầu chạy tới.

-        Mon!

-        Ờ ờ! Quân ai đây ông?

-        Hehe tụi tui em anh Chấn, cũng bên nhà anh Củi.

-        Rồi sao biết tui về SG hồi nào mà đi theo?

-        Hehe cái này không biết, anh Chấn kêu qua quán cà phê Mon gởi xe chờ.

Nó gật gù nghĩ ngợi một chút cũng đoán ra, chắc ông Củi hỏi ông Xí, mà ổng thì biết nó đi với MiA, thế nào bà cô MiA cũng mật báo.

-        Ừ! Kêu mấy anh em qua kiếm bàn kêu đồ ra nhậu vài chai cho vui, ăn uống gì kêu thoải mái.

-        Hic vụ này…

-        Kêu ăn nhậu chớ kêu nhảy sông đâu mà nhăn nhó. Nhanh lên!

-        Hehe vậy đa tạ Mon!

-        Haha phải vậy chứ. Thoải mái đee, anh em không ngại khỉ. Vậy nha!

-        Ok Mon!

Nó mỉm cười quay qua nháy mắt với cô nàng nhân viên.

-        Em coi mấy anh này kêu gì cứ đem ra thoải mái, chút tính tiền riêng cho anh.

-        Dạ anh trai!

Nó vỗ vai ông anh một cái quay lưng đi tiếp tục dặn thêm vài câu với cô nàng nhân viên, khẽ ngó sau lưng nó lắc đầu phì cười, mấy cha nội ngồi thẳng luôn vô bàn nằm gần lối ra vào cứ như sợ nó trốn mất. Nhà ông Gạo hơi quá cẩn thận nhưng cũng cho nó hiểu phần nào cách làm việc của nhà ổng, rất cẩn thận, chỉ cần nhìn việc mấy ổng chịu khó xuống tận quê quan sát nó từ nhỏ đủ hiểu. Ngoài ra mấy nay nó thầm quan sát ngược lại mấy anh chàng theo coi chừng nó, rất có nguyên tắc riêng, không ở quá xa, luôn giữ nó trong tầm mắt và không bao giờ tò mò ngồi nhìn chằm chằm nó đang làm gì, mấy ổng đánh bài, chơi game thì thoảng ngó nhìn một cái rồi thôi, nói chung tuy theo nhưng chẳng phiền nó, càng không quan tâm để ý nó đang làm gì, với ai. Nói nghe có vẻ phim ảnh vớ vẩn quá nhưng cách làm của nhà ông Gạo trước giờ đều cẩn thận như vậy, chuyện này quá bình thường, mỗi lần có việc gì có nguy cơ bị trả thù mấy ổng đều đối xử như vậy, cho anh em trông chừng lẫn nhau, nhất là ông Gạo luôn được ông Mật theo sát sao mỗi khi làm gì đó có dấu hiệu va chạm. Ngày trước đã có nhiều anh em bị trả thù, trong số đó từ khá lâu có anh em thân thiết trong nhà đã nằm xuống vì bị chơi lén không may dính vết thương quá nặng dù xích mích không đáng kể khiến từ đó nhà ông Gạo trở nên cẩn thận hơn rất nhiều. Ngoài ra có rất nhiều vụ đã từng khiến mấy ổng hối tiếc, dằn vặt…và Chị trước đây giờ là nó đang âm thầm bù đắp một phần những hối tiếc ấy. Hôm qua nó nghe ông Xí nói chị Mai, người ông Củi phân công giúp nó theo chăm sóc Hải Âu cũng được ông Củi sắp xếp đưa về quê tạm lánh vài ngày, còn cho một vài anh em theo về quê cô nàng thuê trọ gần đó thay phiên nhau coi chừng đề phòng có người trả thù chị Mai. Ngay cả người không thân thiết còn vậy nói gì thằng chủ mưu xử lý cả đám tên Dít là nó, với mối quan hệ của nó là em út trong nhà, không chấp nhận mấy ổng cũng bắt nó phải chịu, ông Xí nói nó phải chọn hoặc ông Củi sẽ đích thân theo nó như hình với bóng hoặc sẽ cho anh em khác theo từ xa. Ai kêu nó vướng vào việc ban đầu đơn giản chỉ cưng chiều quan tâm cục cưng Hải Âu nhưng đã đời vô tình giúp ông Mít đào cả dây mấy thằng bán thuốc, ai mà biết sau đó chuyện lớn tới đâu, nên việc có người theo bảo vệ như trên phim ảnh nó hoàn toàn không được kháng nghị.

Thấy nó về Rose kéo nó ngồi xuống lôi trong giỏ ra một bình giữ nhiệt khá nặng.

-        Anh hok nhậu thì uống cooctail cụng với mấy ảnh cho vui nha, em pha ít rượu lắm. Pha hùi sáng giờ bay bớt mùi ngon nhưng còn uống được nè.

-        Uhm! Sáng giờ giấu không cho anh uống nhé!

-        Hì có rượu ai cho anh uống liền, chạy xe nguy hiểm.

Ba ông già kia bỉu môi đá nó nhưng không phản đối, mấy ổng biết nó uống yếu, chiều tối nó còn phải làm công chuyện.

-        Mày uống cái đó có pha rượu hả? Ok vậy tụi tau cũng uống rượu.

-        Đúng rồi! Uống rượu pha cho vui!

-        Em ơi lấy anh mấy chai ngọc dương, sting với cho anh mấy lát chanh, muối nữa!

-        Dạ ok anh trai!

Ông Vũ hài lòng vỗ đùi cái đét hiên ngang đứng lên hất mặt.

-        Ra tiền đeee. Cá nhiều, cá bự…win!

-        Được!

-        Ok chơi!

-        Rose! Thổi mấy hơi cho hên em!

-        Hihi như con nít!

Rose cười khúc khích chu môi thổi nhẹ mấy hơi lên tờ 500k nó vừa móc ra, thổi xong em sẵn đà hôn cái chụt lên môi nó khiến mấy ông anh bừng bừng lửa giận. Nói chung gái theo mấy ổng đi chơi lên giường hay không nó không biết, đụng chạm cơ thể nhau vui vẻ thì có, nhưng ít nhất sẽ không có những hành động thân thiết và dáng vẻ tình cảm không khác người yêu như nó và Rose, mấy ổng có “vợ”, những cô nàng kia chẳng qua chỉ là “chơi”, không thể so sánh với nó và những mối quan hệ đặc biệt như Rose dành cho nó.

-        Rose! Lên!

-        Để Rose loooo!

Em vui vẻ đứng lên ngang hàng với ba ông già, nụ cười rực rỡ trên môi, em cong người khoe dáng điệu đà rồi hây một tiếng dứt khoác quăng dây, ba ông già kia cười ha hả cũng ném dây câu ra xa. Nó vui vẻ ngả lưng lên ghế cầm ly cooctail màu hồng nhạt đưa lên miệng nhấm nháp, mắt thích thú nhìn dáng Rose từ sau lưng, không biết cá khi nghe mùi hoa hồng nhàn nhạt say mê từ cơ thể em quyện vào gió có vì em mà tình nguyện cắn câu không, riêng nó đã bị dáng vẻ em câu mất hồn suốt ngày nay. Dây câu ổn định, Rose chuyền cần cho nó rồi ngồi xuống vui vẻ nhiệt tình vừa ăn vừa nhậu cùng mọi người, cả ba cô nàng khác đều hăng hái tham gia trò chuyện, uống rượu. Nó chỉ việc ngồi xoay lưng dựa vào người Rose, gác chân lên ghế chơi với cần câu, nhâm nhi nước, đồ ăn ngon, Rose chăm nó như ông vua, chẳng cần động tay vào đồ ăn.

….

Xế chiều, cơm no rượu say thành tích câu cá cũng có kết quả, cả đám câu được có 4 con cá sơ sinh không đủ nhét kẻ răng. Hơi thảm nhưng có còn hơn không, cha nội Tiến cười hế hế đắc ý nhét tiền vào túi vì ổng câu được 2 con. Ông Kiên một con, còn ông Vũ gào thét chửi thề um trời, thiếu chút nhảy luôn xuống sông mò cá vì cả buổi không được con tép chớ nói gì cá. Nó thì chẳng hơn ông Vũ, con cá duy nhất câu được cũng do Rose câu dính, chắc quỷ cá mê mẩn sắc đẹp của cô nàng tình nguyện mắc câu. Nó tính tiền xong cả nhóm thu dọn đồ đạc, nói xàm vài câu rồi giải tán đường ai nấy đi, có rượu trong người nên mấy ông anh ai cũng muốn kiếm chổ nghỉ, tối mấy ổng và nó đều có việc khác nhau. Một ngày trốn sư tử đi chơi tuy gãy khúc đầu nhưng khúc sau vui phơi phới.

Nó cho xe chạy chầm chậm trên đường, Rose dựa cơ thể săn chắc của mình ôm cứng nó, mặt em có rượu chỉ hồng hào chứ không đỏ như người khác. Nó mỉm cười khẽ quay ra sau nhẹ giọng.

-        Giờ đi đâu? Em mệt không?

Rose không nói gì, nụ cười em ngọt ngào phả hơi thở nóng mùi rượu vào tai nó, chợt em le chiếc lưỡi ướt át mềm mại liếm vào cổ, liếm vào tai nó…cảm giác trơn ấm như luồng điện truyền vào người, nó như cứng người lại trong giây lát.

-        Về phòng Rose…em muốn yêu anh…ngay bây giờ!

Nó bật cười như uống cả trăm lon bò húc siếc ga, nếu không nhanh, cổ nó sẽ ướt đẫm vị ngọt từ em.

Rầm!

Xoạc!

Ưhm…

Tiếng cửa đóng sầm, tiếng cơ thể nó lao vào đè em ra giường, tiếng rên nhẹ ngập tràn đam mê của Rose. Em ghì lấy nó trao lên môi nó nụ hôn cuồng nhiệt như vị máu hoa hồng dâng trào khóe miệng. Nó bật cười đưa tay kéo nhẹ khóa áo em, bầu ngực hồng men rượu tỏa hương thơm ấm nóng như được giải thoát, em không mặc áo ngực, hai điểm tròn trên ngực được giải thoát giật nảy rung rinh như vũ điệu hoa hồng trước gió.

-        Haha…hư tới vậy à cô Rose?

Rose ưỡn người ghì lấy cổ nó, ngực em cong lên chạm vào ngực nó, môi em khẽ rên nhẹ một tiếng, giọng em ngập tràn ướt át, chiếc lưỡi em liếm như muốn làm ướt cả môi, cả mặt mũi nó…em da diết thì thào bên tai.

-        Hông phải mắt anh nhìn em cũng vậy hở…muốn anh…bất cứ lúc nào…em cũng muốn là của anh…

-        Hừ…em quá đáng!

-        Yêu em…yêu em đi…yêu mãnh liệt…điên cuồng…ư…ư…em cho anh tất cả…tất cả máu của em…anh…a…ư…!

Nó cười như điên giật phăng áo em, nó không ngắm tattoo của em bởi Rose đã ghì chặt đầu nó, người nó chạm vào cơ thể hừng hực lửa của em, như muốn nó nhai lấy, chiếm trọn bầu ngực em…hòa tan vào bức hình sống động trên làn da hồng men rượu.

-        Đốt em…cháy với em…ư!

-        Haha…

Rose bật cười ma mị, lưỡi em điên cuồng như muốn trao cho nó tất cả máu hoa hồng, em muốn nó tan vào em ngay lúc này. Em như con dã thú lật nó lại đè lên người mình, tay em tự cởi…phải nói là xé toang tất cả vải trên người hai đứa…em lại cười, cơ thể em căng tràn, thơm ngất ngây…lao vào cuốn lấy nó, điên hơn cả lần đầu. Tiếng em rên rỉ xen lẫn tiếng cười đau đớn như gào thét ngập tràn ướt át, ngập tràn hương xác thịt say mê.

….

Không biết nó lấy đâu ra sức để điên cuồng cùng Rose, chỉ biết cả hồn nó đều chìm đắm vào cơ thể đóa hoa hồng rất nhiều người thèm khát ấy. Người em ướt đẫm mồ hôi ngả vào lòng nó, Rose duỗi chân dài khoe trọn đường cong trần trụi như vẽ hình hài gì đó vào không khí. Đã ngừng cuốn lấy nhau nhưng hơi thở em vẫn còn như rên rỉ, ngực em đầy vết đỏ cào cấu của cả hai, ngực nó cũng vậy. Nó mỉm cười vuốt ve bầu ngực hồng bởi men rượu, ướt sũng mồ hôi lăn dài, hương cơ thể mằn mặn say nồng tỏa ra từ người em như chiếm trọn không khí trong căn gác nhỏ…hôm nay điên hơn lần đầu không biết bao nhiêu lần.

Cạch…tít tít!

Chiếc điện thoại trên tay em chớp nhẹ một tiếng, Rose cười khúc khích giương màn hình lên cao, bên trong đang chạy một đoạn phim em đã quay chính mình điên cuồng cùng nó.

-        Hông cần biết ra ngoài anh làm gì với ai, anh yêu ai hay hông…em sẽ ghi lại hết mỗi khi ở bên anh. Rose gọi anh phải đến với Rose, nếu không em sẽ chiếu hết cho cả thế giới coiiiii!

-        Cái này…

Nó bật cười nhéo ngực Rose rồi đặt lên môi cười của em nụ hôn, rời em ra nó ngả người vào tường, tay vẫn vuốt ve bầu ngực không cần quá lớn, nhưng vừa đủ câu hết hồn người khác của em.

-        Haha anh tưởng chỉ con gái mới sợ lộ kiểu clip này chứ!

-        Hihi anh mới là người phải sợ…hông ngoang em sẽ làm anh xấu mặt!

-        Ừ! Muốn làm gì đó làm, người lập dị!

-        Muốn ngắm tattoo em từ hùi nào? Nói!

Rose cười khúc khích đóng màn hình quăng điện thoại qua một bên co chân dài tự vuốt ve lên dãy hình xăm từ ngực em chạy dài xuống tận đùi ngọc. Nó mỉm cười thở hắt ra say sưa ngắm cơ thể trần trụi trong lòng mình nhếch môi.

-        Từ lần em dám hôn anh khi pha rượu!

-        Hì…lần đó mới quen nhau hông lâu mà! Đồ tham lam!

-        Haha ừ!

-        Có lẽ Rose cũng muốn để anh ngắm từ lần đó. Tự nhiên cảm xúc ập tới…tự nhiên hôn anh luôn. Em điên ghê…đúng hông?

-        Ừ! Người lập dị mà!

Em bật cười bấm lấy bàn tay nó để ngón tay nó bấu mạnh vào ngực trái mình.

-        Anh có tin em chưa từng bộc lộ bản năng điên của mình với người khác, kể cả Matt, em đã rất nhạt khi lên giường với anh ta…

-       

-        Vì anh đó…em đã luôn muốn mình điên với anh! Rose hông xạo anh đâu, thiệt đó!

-        Ừ…anh cảm nhận được! Mỗi lần Rose pha rượu cho anh…anh biết mà!

-        Hihi! Nhưng anh kìm chế bản năng mình rất giỏi. Hông cho em cơ hội gần anh!

-        Ừ! Không được! Lúc đó không được!

Rose mỉm cười xoay người lại ôm lấy cổ nó nghịch ngợm nơi lồng ngực trái gầy gò.

-        Thật giỏi! Chỉ có người đó mới trói được trái tim đa tình của anh. Em cảm giác anh cũng muốn sở hữu em…nhưng em biết anh đã giữ mình cách xa em, giữ cho chính em mang mình ở xa anh, để em sống bằng lí trí.

-        Ừ…việc đó không đúng mà. Cô ấy là duy nhất khi cô ấy còn tồn tại.

-        Hì…ngay cả giờ hông có người đó, trái tim anh không cho phép em yêu anh…đúng hông?

-        Haha!

-        Hì! Quá trễ! Rose yêu anh mất rùi.

-        Không nên không nên!

-        Ngày đầu tiên nhìn anh một mình. Em biết mình cũng không có cơ hội…nhưng em vẫn muốn là của anh, sao cũng được, chỉ muốn là Rose của anh. Ngay cả lúc bên cạnh Matt, em thật sự đã ngoại tình bằng suy nghĩ. Hihi…nhưng ai bỉu anh ta phản bội em trước!

Nó nâng môi em lên bóp nhẹ cánh môi màu máu hoa hồng đã nhạt đi vì hôn nó, mắt nhìn thẳng vào em lắc đầu.

-        Em không làm gì sai với Matt. Nhớ…nhà này luôn đúng. Nếu em sai…anh sẽ thay em trả giá!

Rose bật cười ngọt ngào chui vào lòng nó, nhưng em chẳng cuộn tròn, em luôn ưỡng người, duỗi chân dài để cơ thể em luôn thật rõ ràng, thật đẹp dành cho nó ngắm nhìn, vuốt ve.

-        Lúc biết anh nổi giận vì em. Rose đã rất vui vì biết, dù trái tim anh tan nát vẫn không quên dành sự dịu dàng chăm sóc cho em.

-       

-        Em nghĩ đó là bản năng của anh, bản năng của kẻ đa tình. Em hông hối hận vì yêu anh, dù anh ở bên rất nhiều người khác…Em vẫn tình nguyện là Rose của anh, điên cũng được, ngu cũng kệ…Em vui thiệt đó hihi.

-        Em làm anh không biết phải nói gì…

-        Rose của anh rùi…hông cần anh nói gì đâu hihi.

Rose lắc đầu che miệng nó lại, nụ cười em kiên định, ngọt ngào đến nổi nó thật sự không thèm quan tâm mình đang nghĩ gì, muốn nói gì. Chỉ có thể dùng tay vuốt ve cơ thể mịn màng của em. Rose với tay cầm lấy điện thoại, em cong cơ thể tạo dáng thật đẹp ngay trong tay nó, màn hình chớp vài cái, em cười khúc khích lật từng hình ảnh chính mình trần trụi trong lòng nó, môi em nhếch lên như rất hài lòng. Rồi em cong người lên ôm lấy cổ nó ghì vào môi mình, em thì thầm giọng nhỏ nhưng rất rõ ràng.

-        Nếu anh muốn…em sẽ cùng MiA…

-        Cùng…cùng MiA sao…à không không MiA là ai cơ?

-        Hí hí!!!

Tiếng em nhỏ đi trông thấy, chiếc lưỡi em liếm nhẹ vào tai nó thì thầm những từ cuối cùng…người em khẽ run nhẹ như bật lên tiếng rên nho nhỏ…Nó trợn mắt há miệng nhìn em chằm chằm, môi nó run run, tay nó bóp vào môi em…

-        Rose…em…em hư quá…Không được nói kiểu đó! Lần sau không cho em nói vậy…anh rất bực!

Chát!

Nó tét vào mông em một cái thiệt mạnh rồi giữ tay dán chặt vào da thịt mịn như mỡ đông của em, vuốt ve, mân mê không dứt. Rose bật lên tiếng rên nhẹ, hơi thở thơm ngát mùi con gái ấm nồng…

-        Ư…hihi…đồ tham lam…cứ như vầy tụi mình sẽ xuống địa ngục đó!

-        Haha…tốt thôi!

Bông hồng này điên mất rồi…khinh nó là người dâm đãng như vậy sao, dám nói mấy lời hư hỏng với nó, yêu quá hóa rồ thật rồi. Nó là người đứng đắn trung trinh người người đều biết, làm sao cho phép Rose…hừ đáng đánh sưng mông!

……..

Nó hí hửng…à nhầm nó bực bội liếm liếm môi bị Rose và cả MiA lúc sáng nhai muốn tét mỏ, hình như có vết nức trên môi vì hôn người đẹp quá sức, xe bon bon trên đường nổ đùng đùng giòn tan. Nó cố liếm môi mặc dù hơi đau rát nhưng vẫn muốn làm đau thật nhiều như cách trừng phạt tâm trạng xấu hổ với Rose khi để em ngủ một mình trong phòng mà rời đi, mặc dù em ngủ rất ngon nhưng nó chẳng thích vừa lên giường cùng một người lại bỏ cô ấy ngủ một mình, thật chẳng ra làm sao khi nó đang trên đường đi qua đón một cô gái khác. Trước khi chìm vào giấc ngủ vì mệt và rượu, Rose đã nói giường em bám toàn mùi của nó, hôm nay em sẽ ngủ rất ngon…nhưng nó vẫn thấy mình thật tồi tệ. Chỉ là cô bé Hải Âu sẽ rất buồn nếu nó không thực hiện lời hứa, nếu là người khác…à…chết tiệt…cái thói đa tình của mình không cho phép nó quỵt hứa với bất cứ ai bên cạnh nó…vì thằng nó là chính nó của lúc này. Không qua đón Hải Âu, cô bé sẽ chẳng ghét bỏ nó, không bao giờ trách nó, em vẫn sẽ dành cho nó thái độ ngoan hiền…đến mức nó không nỡ thất hứa với em.

Thôi tự nó chột dạ thôi chứ nó biết Rose sẽ không trách nó, thái độ em rất rõ ràng, chưa kể Rose mà biết nó vì em thất hứa với Hải Âu, em trở mặt đuổi nó đi liền vì Rose cũng quý Hải Âu, cưng cô bé chẳng kém ai trong nhà. Lúc nảy còn thức trò chuyện linh tinh, Rose cũng nhắc nó phải bù quà sinh nhật 18 tuổi cho Hải Âu, trong nhà còn mình nó thiếu cô bé, ai cũng tặng quà hết rồi, chính Rose có khoe đã tặng cô bé chiếc túi xách đến hơn 20tr nhưng nói xạo có 2tr mà phải đe dọa, ép buộc nhân ngày sinh nhật cô bé mới dám lấy. Nếu là người khác không muốn nhận quà vì quá mắc tiền nó còn cho rằng giả tạo nhưng Hải Âu thì không, từ ngày gặp em, tiếp xúc em mọi người đều hiểu cô bé là hàng hiếm còn sót lại khi thật sự em chẳng cần nhiều tiền. Nghe chị An nói đi làm được bao nhiêu tiền đều đưa chị An giữ, ngay cả chị Bé Dẹo hay ai trong nhà mua đồ mắc tiền em đều không nhận. Là cô gái có ngoại hình nhưng em chẳng rành son phấn, quần áo giày dép, chị mua cho em gì em sài cái đó, nếu vô tình biết giá quá mắc em sẽ không dám sài. Dù 18 tuổi, sống không ít thời gian trong nhà giàu có của ông Gạo nhưng em vẫn giữ cách sống như lúc nhỏ ở nhà trọ nghèo khó, hồn nhiên như chẳng chịu thay đổi, trưởng thành. Ra đường trong ví em chỉ có một ít tiền có khi còn thua bé Xíu, nhiều lắm 500k chị An nhét cho, hôm trước em cho nó đến 1tr vì em có tiền tip của khách lúc đánh DJ. Nghĩ đến đây nó bật cười méo miệng, người duy nhất mua đồ mắc tiền em vui vẻ nhận liền lại là nó, thằng nghèo đổ khỉ nhất nhà, không biết nên vui hay nên rầu nữa. Thành ra người trong nhà muốn mua cho Hải Âu đồ gì mắc tiền toàn mua về đưa nó hoặc nhờ nó mua cho em. Tại sao số nó khổ vậy chứ, ngay cả ông Li mang tiếng culi ở nhà canh mở cửa cũng có cửa hàng bán đồ làm vườn nhiều tiền hơn nó, vậy mà bà cô Hải Âu vẫn thích mè nheo, mua cái gì em cũng lấy liền, không thèm từ chối cho có lệ. Ở nhà trừ nó ra em cũng mè nheo mọi người khác kể cả ông Gạo nhưng toàn mấy đồ linh tinh, đồ ăn rẻ tiền hoặc chỉ đòi hỏi trà sữa, chưa từng mè nheo món gì quá 1-200k, vậy mà nỡ lòng thản nhiên cùng mặt mo dùng tiền nó mua cái áo hai triệu mấy. Nể Hải Âu đáng yêu dáng đẹp nên nó không thèm tính toán, nhưng mặt mo chắc chắn nó ghi sổ, nhớ rất dai để đòi nợ cô nàng.


Ngày hôm qua...đã từng - My Memories (Chương 101)

  Misu nghiêm mặt nhìn nó nháy mắt. Nó hơi ngẩn người rồi nhìn về sau xe qua kính chiếu hậu vài giây rồi mỉm cười, thì ra chiếc xe Misu nói ...