Thứ Hai, 26 tháng 2, 2024

Ngày hôm qua...đã từng - My Memories (Chương 94)

 

Nó gật đầu đưa theo chị Nguyệt ra khỏi xe, lối mòn dẫn vào khu đất trống có vài bóng người đang ngồi hút thuốc. Nó im lặng đi trước kế ông Á, mấy anh em khác cố tình đi sau. Một ông anh đứng dậy đi lại cười cười nhìn nó.

-        Mấy nay khỏe hả Mon?

-        Dạ khỏe! Anh Xí đâu anh?

-        Đang câu cá ở trỏng, đi!

-        Dạ!

Mấy anh em khác đều gật đầu chào hỏi vỗ vai nó, tuy nhiên giờ này không có mấy nụ cười, nó chỉ đáp lại qua loa rồi theo ông anh tên Xu, em thân thiết của ông Xí.

-        Chậc giờ này ngồi câu cá.

-        Hà hà chán quá, anh Xí chờ mày sớm giờ.

-        Dạ!

-        Nay đi xe đó làm tau hết hồn mậy, tưởng anh Gạo xuống.

-        Anh Á chạy xuống đó, em đi ké!

-        Khụ!

Ông Á ho khan sau lưng, chị Nguyệt cười khúc khích khiến không khí có chút giản ra. Nó theo ông Xu vòng ra bên hông nhà, nó đoán đây là nhà kho cũ vì bên ngoài toàn vách tôn đã rỉ sét, mái ngói loang lổ, vài tán cổ thụ chọc thủng cả tường nhà, dưới ánh trăng nhàn nhạt khung cảnh càng thêm âm u. Từ xa có tiềng cười ha hả của ông Xí, xuyên qua bụi cây nó thấy vài bóng người đang ngồi vắt vẻo trên một gốc cây quay mặt ra hồ, chiếc đèn năng lượng mặt trời vừa đủ soi rõ mặt người. Ông Xu vỗ vai nó lên tiếng.

-        Mon tới anh Xí!

Gã đàn ông có nụ cười nham nhở quay lại vẫy tay cười ha hả.

-        Haha xuống làm độ câu cá chơi ku. Á đù…dắt gái theo mậy, chậc chậc…chơi luôn má mì Nguyệt hả. Khá quá khá quá, con Kat biết nó thẻo ku mày sớm!

-        Khụ!

Nó ho khan trợn mắt với ổng, giờ trên tay nó cầm thứ gì chắc chọi u đầu cha già nham nhở, có điều tay nó đang nắm tay chị Nguyệt, chẳng lẻ quăng cô nàng gần 50ký. Thôi nó không phải siêu nhân, đành chọi ổng bằng mắt. Nó bỉu môi dẫn theo chị Nguyệt đi tới trước mặt ổng, vài anh em mỉm cười gật đầu chào nó. Ông Xí khoác vai kéo nó ngồi xuống kế bên cười cười.

-        Nghe Bé Dẹo nói mày cũng khoái câu cá nhễ?

-        Hơ…câu chơi thôi, chưa tính khoái được.

-        Haha câu cá tốt, bình tỉnh mới câu cá được. Ê Á nhớ ghé nhà lấy mồi dùm tau không mậy?

-        Dạ có!

Ông Á bước lên móc trong túi đeo ra một hộp mồi câu cá đưa ông Xí.

-        Haha sớm giờ câu mồi chó chết quá, éo dính con nào. Đây cho mày câu thử coi phong thủy hơn tau không. Xu đưa cần câu mày đây!

-        Ok anh!

Ông Xu gỡ hộp đồ câu trên vai mình đưa qua ông Xí, nó tò mò cầm lấy cần câu ổng đang sài tò mò thu dây vô xem mồi, hình như còn mồi. Dây câu thu sát vào cần, nó thấy cục mồi đen đen đung đưa trên mặt nước, chỉ là cảm giác là lạ khiến nó thu luôn cần vào gần mình hơn. Nó nắm lấy phần dây câu còn lại kéo vào tay mình xem xét…ánh trăng lập lòe dần soi rõ hình dạng.

-        Cái này…

Mắt nó trợn lên dưới ánh sáng phủ khắp mặt nước, tim nó như ngừng lại, sống lưng lạnh đi…mặt nó cũng tái dần, cần câu rơi xuống đất va vào thân gỗ nó đang ngồi.

Cạch…

Bởi trên lưỡi câu đang đung đưa cục mồi hình như giống đốt ngón…à thôi, tim nó đập trở lại rồi, cần câu đã nằm dưới đất, mồi câu đã chìm sâu xuống nước. Còn nó hơi khó khăn cử động, chị Nguyệt vội ngồi xuống nắm tay nó xoa xoa. Ông Xí và mấy anh em xung quanh bật cười vang.

-        Haha!

-        Há há tụi mày thấy chưa, quá nhát!

-        Haha!

-        Haha tái mét vậy Mon?

Tiếng cười của mấy ổng đánh thức nó khỏi hình ảnh vừa trông thấy, nó gãi gãi đầu nhìn mấy gương mặt cười quanh mình, rồi nó cũng bật cười.

-        Hơ hơ…lần đầu…lần đầu anh em thông cảm…hơ…cười con khỉ!

-        Haha!

Ông Xí cười như điên vỗ vai nó thùm thụp rồi đưa cần câu của mình lên quăng dây, tiếng rít gió vang lên, tiếng mồi câu rơi vào nước tạo nên âm thanh vang vọng giữa đêm trăng.

-        Mon nó xuống rồi, đóng phim đi tụi mày! Hà hà đây đây nay cho mày coi phim, nhà mình riết giống Bé Dẹo khoái đóng phim lắm.

Ông Xu đứng sau lưng gật đầu xoay người lên tiếng.

-        Kêu tụi nó ra đây!

-        Ok anh Xu!

Cửa kho cũ kỹ được kéo ra ken két, một chiếc xe sáng rực đèn đậu bên trong. Khá nhiều bóng người đi ra, ánh đèn rọi sáng như buổi quay clip ban đêm, khung cảnh chân thực như đang nhìn một đoàn quay phim nào đó. Nó cũng không quan tâm có bao nhiêu người đứng đầy bãi đất, nó chỉ quan tâm ở giữa đang có 3 nữ, 5 nam già trẻ đang ngơ ngác, hoảng sợ khép nép vào nhau tiến dần đến chổ nó ngồi. Không có âm thanh đau đớn, la hét nào cả, tất cả đều im miệng nếu không muốn nói nhìn vào mắt họ toàn sự hoang mang mờ mịt. Trong lúc nó xuống chắc họ đã hiểu cách làm của nhà nó, khi chưa cho phép nói, tốt nhất đừng lên tiếng nếu không muốn ăn đòn.

Xoạc!

Một vài người ngã quỵ xuống, ông Xí bật cười ôm vai kéo nó đứng dậy vừa đi vừa thản nhiên cười.

-        Chói mắt quá, qua bển ngồi ku. Gia đình ngồi đàn hoàng đi, chậc đâu phải đóng phim thiệt đâu mà quỳ. Về dưới người ta biết gia đình Sáu Sẹo mà phải quỳ, dân họ cười thúi đầu. Xu! Mời ông Sáu bà Sáu ngồi đàn hoàng mậy!

-        Haha ok anh!

Ông Xu nhếch mép tiến lại kéo một phụ nữ gần như muốn quỳ lên.

-        Cậu ơi! Có chuyện gì bình tĩnh gia đình tui bàn bạc lại…

-        Câm! Anh tau cho mày nói chưa con đĩ già?

-        Xu! Hỗn! Bả tuổi má mày đó!

-        Hehe má em chết lâu rồi, đéo có má!

Ông Xu gãi gãi đầu phất tay, cả gia đình kia được nhẹ nhàng mời ngồi lên gốc cây khô, ông Xí cười ha ha kéo nó ngồi xuống bãi cỏ, không bị ngược sáng nó đã nhìn rõ hết nhưng gương mặt đó. Hoàn toàn khá bình thường, quần áo đầu tóc vẫn bảnh bao sang chảnh, không có vẻ gì bị hành hung như nó tưởng tượng. Ông Xí đưa tay cầm hai chai nước suối từ một anh sau lưng rồi quăng qua nó một chai, nó nhún vai nhận lấy mở nắp uống một ngụm rồi đưa cho chị Nguyệt đứng sau lưng, nó duỗi người dựa lưng vào chân chị mỉm cười im lặng xem phim. Ông Xí cười cười tự rót nước vô ly cà phê uống dang dở của mình hất mặt

-        Á! Gọi video được cho con Ngọc không?

-        Được anh Xí, 3G thằng Xu ngon lắm!

-        Ờ gọi nó!

Ông Á gật đầu rút điện thoại ra gọi, đằng xa người phụ nữ khoản 50 tuổi lí nhí lên tiếng.

-        Cậu ơi! Mấy cậu là ai, có gì từ từ nói. Mấy cậu làm căng kiểu này không hay đâu, chuyện cũng lỡ rồi hai bên ngồi xuống thương lượng được không mấy cậu? Không biết nhà tui lỡ đụng chạm gì mấy cậu, có gì cho tụi tui xin lỗi, gia đình tui sẽ…

-        Suỵt!

Ông Xí bật cười đưa tay ra dấu im lặng, một cô gái mặc đồ khá ngầu bước lên tát luôn vô mặt người phụ nữ.

-        Im!

Nó hơi sững người rồi nhanh chóng tỏ ra thích thú nhìn cô nàng xinh đẹp đó mà bỏ qua màn bạo lực, ngầu quá đi…mặc đồ y như mấy cô nàng làm trong tiệm xăm. Chậc chậc…nhìn nhớ Rose của nó ghê. Ông Xí cười hà hà vỗ vai nó.

-        Nguyên gia đình nó lên kiếm mình, tau đéo bắt đứa nào haha…

-        Chưa rõ lắm?

-        Dân làm ăn lớn mà, người ta số má dưới đó nhé ku. Có điều hai ba bửa nay…bị kiểm tra, bắt hàng đồ dữ lắm, đang banh chành dưới đó…nói chung phải đi kiếm người dàn xếp chớ. Bắt người trái phép tội nặng lắm, có ông bà Sáu làm chứng, ông bà tự vô kiếm tau mà mậy. Haha hiểu không?

Nó nheo mắt nhìn ông anh cười khoái chí trước mặt, tay xoa xoa tay thơm của chị Nguyệt rồi bật cười giơ ngón cái lên.

-        Đã hiểu!

-        Haha chậc! Anh Gạo nhắn mày nhìn cho kỹ! Vụ hôm qua mày hỏi thằng Chiến quân sư mày rồi chớ gì, nay nhìn học hỏi về tự xử thằng đó ok?

-        Ok ok…chiếu phim tiếp đi anh!

Ông Xí vỗ vai nó vui vẻ đưa tay cầm điện thoại ông Á đang chìa ra, bên trong màn hình tuy tín hiệu 3G khá yếu nhưng hình ảnh một cô gái trên dưới 25t hiện ra.

-        Anh Xí!

-        Ừ! Con Hương đâu?

-        Dạ đang đây nè anh.

-        Thằng Lân về tới chưa?

-        Dạ nảy ảnh gọi còn cỡ một tiếng nữa.

-        Ok! Kiếm chổ để điện thoại quay cho rõ hai đứa mày. Mở loa lớn lên!

-        Dạ!

Chị Ngọc chắc chuẩn bị sẵn đế gắn điện thoại nên nhanh chóng xếp máy xong, trong màn hình có thêm chị Hương đang mặc đồ bộ ở nhà, vai ngực hiện rõ những vết bầm, xước, mặt mũi sưng húp, khóe môi rách toe, mũi dường như sưng tấy vẹo một bên. Mặc dù đã có nhưng mảnh băng trắng che đi phần nào nhưng nhìn cơ thể chi chít vết thương ấy, còn đâu cô gái xinh đẹp sang chảnh ngày trước, ngoại hình chị Hương chẳng kém chị Nguyệt sau lưng nó. Còn bây giờ…nó co thắt trong lòng thở dài. Ông Xí cười cười khuấy đều ly nước trên tay.

-        Tỉnh chưa Hương?

Chị Hương ngả đầu vào chị Ngọc lí nhí gật đầu.

-        Dạ em đỡ rùi anh!

-        Biết ai không?

Ông Xí đưa máy hướng cam về nó, chị Hương nheo mắt nhìn vô màn hình vài giây rồi nhoẻn miệng cười nhẹ.

-        Mon phải hông? Lâu quá hông gặp cưng!

-        Dạ! Chị Hương thấy sao rồi?

-        Hì! Đỡ rùi em!

-        Đang ở nhà hả chị? Đang thương tích đầy mình về chi đó?

-        Ừa! Chị mới được về chờ anh Lân xuống chuyển chị lên.

-        Chị mới đón nó về á Mon, anh Lân đang đem xe bên chú Chánh về đón, chị có thuê bác sĩ về coi chừng rùi, hổng sao nè.

Chị Ngọc tiếp lời giải thích, nó gật đầu.

-        Dạ vậy tốt! Chị Hương ráng lên, mai em ghé bên chú Chánh thăm chị.

-        Hì! Lâu hổng gặp, giờ đẹp trai dữ hen.

-        Dạ! Đang đau, không khóc nhé chị đẹp.

-        Đẹp gì nữa cưng.

-        Nào! Lành sẽ đẹp lại, em hiến cho mấy ông anh đẹp trai, yên tâm.

-        Hihi! Cái thằng!

-        Haha thôi mai tính. Giờ ngồi coi tụi tau chơi. Hà hà nhìn cho kỹ con ngu!

-        Hic…dạ!

Ông Xí cười ha hả đưa điện thoại cho ông Á, nó hít sâu liếc nhanh qua tay ông Xí, có lẽ không ai để ý nhưng nó ở gần ổng nhất, nó nghe rõ tiếng bụp phía dưới và nó đã thấy chiếc ly trên tay ổng đã nát tan, mảnh ly vỡ cắm sâu vào lòng bàn tay ổng, máu hòa lẫn vào nước cà phê loãng nhỏ giọt xuống chân. Tuy nhiên nó không nói gì, chỉ im lặng lướt qua coi như không thấy gì mặc dù khá xúc động, có lẽ đây là lần đầu thật sự nhìn thấy một người bóp vỡ ly nước mà không phải đập, không phải ném…và không phải diễn ra trên màn ảnh tivi. Ông Xí nhếch miệng cười tươi.

-        Cho ông bà Sáu gặp con dâu.

-        Dạ anh!

Ông Á gật đầu cầm điện thoại đặt lên chân chân máy hướng màn hình về phía gia đình chồng chị Hương, những ánh mắt đột nhiên chuyển động, ngơ ngác, ngỡ ngàng khi nhìn thấy chị Hương bên trong màn hình. Ông Xí cười cười đứng dậy, mảnh ly vỡ lặng lẽ rơi trên đất rồi đi lại trước mặt họ rồi ngồi xổm xuống liếc một lượt cả gia đình chồng chị Hương rồi dừng lại trước mặt bà già hơn năm mươi tuổi bật cười, giọng cười vừa khoái chí nhưng vừa lạnh gáy.

-        Haha bà Sáu! Bất ngờ lắm hả?

-        Cậu…cậu?

Chát!

-        Im! Anh Xí chưa cho mày nói!

Nó phì cười ngó cô nàng vừa ra tay, càng lúc càng thích cô nàng, vừa đẹp vừa ngầu. Ông Xí phất tay ngăn cô nàng lại thản nhiên tủm tỉm cười nhìn qua một anh chàng hơn ba mươi đang ngơ ngác, tức giận nhưng run rẩy, tay anh ta hình như đang băng trắng còn rướm máu.

-        Hương nó quen mày cả năm nay chắc chưa nói tụi tau là gì của nó hả?

-        Ông…ông…

-        Quên! Mày làm éo gì biết tau. Biết thằng Lân hả?

-       

-        Ôi dào thằng đó quản lý quèn mà. Xi nhê gì nhà ông bà già mày, doanh nghiệp tư nhân Sáu Sẹo số má nhất dưới đó, nể gì thằng quản lý quèn. Haha!

-        Ông…ông là ai? Con Hương thuê ông chơi nhà tui?

-        Tau chủ quán XX, AA, LL, BB…công ty HH…chậc thôi đéo kể nữa. Tau làm ăn cũng thường…có điều…tự nói ông bà già mày tau là ai, tau bóp chết Sáu Sẹo nổi không?

-        Ông…ông…ông Xí! Ông là ông Xí! Tui…nhà tui không đụng tới ông…à không không…anh Xí! Nhà em không dám đụng tới anh, anh tha dùm nhà em, có gì anh em mình thương lượng…con Hương nó nói gì với anh…anh coi nể anh Phát…

Bốp!

Ông Xí bật cười đạp luôn anh chàng ngã lăn quay ra đất, chân ổng dậm luôn lên đầu hắn, tiếng cười ha hả trên bộ mặt nham nhở thường ngày bổng điên cuồng như con sói. Nó thản nhiên rút thuốc lá ra hút, cảnh phim trước mắt chẳng làm nó biến sắc bởi những vết thương trên người chị Hương vẫn đang hiện rõ trong đầu.

Xoẹt!

Chị Nguyệt mỉm cười giúp nó mồi thuốc rồi im lặng để nó dựa lưng vào. Tiếng la hét, xin xỏ, cầu khẩn từ những người đang bị khóa lại ngồi yên nó chẳng thèm lọt tai, chỉ nhìn chằm chằm vào ông anh đang cười ha ha bên trên thằng chồng chị Hương. Ông Xí nghiến răng trèo trẹo…

-        Biết tau rồi thì mày tưởng thằng Lâm, thằng Phát…cứu nổi mày?

Bốp bốp…hự…

-        Haha Tú! Nhà mày tưởng bé Hương mồ côi thiệt hả? Haha nó có anh đó Tú. Tau đây…haha con mịe mày…nó em tau đó Tú! Đm mày con chó già…mày chửi em tau đĩ…đm mồ côi…đmm đĩ…haha tụi mày chơi em gái tau…đm tụi mày…đm…đm!

Ông Xí như hóa điên vừa cười vừa chửi, vừa cười vừa đấm đá, vừa cười vừa lớn giọng dần đều. Tất cả mọi người xung quanh đều thản nhiên im lặng, chỉ có tiếng điên loạn, tiếng la hét, cầu khẩn và rên rỉ. Nó nhếch môi cười thoải mái dựa vào lồng ngực mềm mại của chị Nguyệt thở những làn khói lên trời.

Bốp! Bịch!

-        Ayda…mệt voãi! Chậc…thấy mịe tau rồi Mon, chơi gái quá sức giờ vận động chút thở đéo lên…mệt quá! Phù phù!

Cha nội Xí cười ha hả ngồi phịch xuống cạnh nó giựt chai nước ngửa đầu đổ sạch nước lên đầu. Nó bỉu môi nhìn ông anh bằng ánh mắt khinh khỉn. Ông Xí lắc lắc đầu tung tóe nước vỗ vai nó nhe răng cười.

-        Thấy tau ngầu không ku?

-        Ờ được!

-        Haha cái này khởi động kiểu mấy thằng ranh con thôi ku. Muốn chơi không?

-        Ấy thôi em có chứng yếu tim, không hợp mấy vụ này.

-        Haha cái thằng!

Ông Xí bật cười phất tay.

-        Cho nhà ông bà Sáu ngồi dậy đàn hoàng, cười lên coi, mặt mũi còn ngon lành lắm. Nhà giàu mà…người ta thấy nằm vậy cười chết!

-       

-        Qua anh Chiến mày nói sao?

-        Cái này…

-        Thử coi coi. Xử lý tụi nó!

-        Tụi này hả?

-        Ờ! Nói thử chơi, có gì tau chỉnh.

-        À ờ!

Nó nhún vai đứng dậy đi lại gần gia đình Sáu Sẹo nhìn một lượt, nhìn coi hỗn loạn vậy mà người ngợm, mình mẩy họ còn nguyên đến khó tin, nó bỉu môi liếc xéo ông Xí ngồi nhe răng đằng sau, coi bộ ông anh nó chơi gái nhiều thiệt, đánh kiểu gì mặt mũi cả nhà chỉ hơi đỏ, vẫn nguyên vẹn lắm. Thực ra nhìn đánh túi bụi vậy chứ người như ổng làm gì đánh người thiếu kiểm soát được, mặt mũi bình thường chứ trong người chắc bập dập hết. Nó cười cười liếc bà chị ngầu lòi đang đứng nhìn nó rồi giơ ngón cái lên nháy mắt.

-        Ngầu đó người đẹp!

-        Hihi kêu chị Vy nghen Mon!

-        À dạ! Hehe chút cho nắm tay cái, tay đẹp mà đánh người lực quá…đau tay không chị?

-        Nè! Biết ai hông đòi nắm tay?

-        Ấy thôi…biết tay đẹp rồi, đừng có đánh người!

-        Hihi! Bộ thân lắm ha gì chọc ghẹo đó?

-        Đâu có…tại!

-        Ê! Thằng kia! Tau đá bay xuống sông bây giờ, lo công chuyện ở đó chọc gái mậy?

-        Biết rồi!

-        Hihi lo công chuyện điiii!

Nó bỉu môi la lớn, ông Xu ông Á đứng bên cạnh nhịn cười đến đỏ mặt. Nó gãi gãi đầu thở hắt ra nhìn một lượt những gương hơi đỏ đang nhìn nó bằng ánh mắt ngơ ngác, chắc chắn họ không biết nó là ai nhưng họ đã nghe lời ông Xí. Nó nhún vai thở dài.

-        Anh Xí! Nhớ vụ nhà bé Âu không?

-        Haha…nói tiếp đeee! Mày muốn gì?

-        Đưa tụi nó cho anh Mít. Hình ảnh, clip lủng, thương tích đồ có đủ rồi. Em muốn tụi nó đi lâu lâu chút.

-        Haha được! Gì nữa không mậy?

-        Thấy tay em không…thích đánh phụ nữ con gái thì nên cho tụi nó nặng hơn em. Xong!

-        Haha chiều mày luôn.

Nó cười cười nháy mắt với bà cô Vy rồi trở lại ngồi xuống cạnh ông Xí. Cha nội tủm tỉm cười vỗ vai nó.

-        Em tau có khác. Điên chơi thôi, làm phải bằng cái đầu.

-        Hơ hơ!

-        Nam ơi có ông Lâm vô chưa?

-        Dạ em đây! Ảnh đi với em đây anh!

Một ông anh ăn mặc khá bình thường từ đám đông bước ra tiến lại trước mặt ông Xí gật đầu.

-        Anh!

-        Ừ! Ông Lâm! Lại bắt tay cái coi, tui giới thiệu thằng em cái!

-        Haha thôi khỏi nảy giờ biết rồi Xí!

Một ông anh hơn ba mươi tuổi mặc áo ngắn tay lộ đầy hình xăm chi chít cười ha hả bước ra, ông Xí kéo nó đứng lên chìa tay chỉ về ông anh.

-        Anh Lâm! Người quen nhà mình, trên này cũng máu mặt đó.

-        À dạ! Anh Lâm!

-        Hà hà chào thằng em.

Ông Xí cười cười vỗ vai ông Lâm chỉ tay về chồng chị Hương.

-        Tui tính sổ thằng này, ông có ý kiến gì không?

Ông Lâm nheo mắt nhìn thằng Tú một cái nhún vai.

-        Thoải mái Xí! Nhà tau đéo giao du với ngữ này. Nhắn anh Gạo thông cảm. Về tau dạy mấy thằng em, chứa đám này bậy quá.

-        Bên ông Phát nói gì không?

-        Haha yên tâm, anh Phát nói anh em xong chuyện ảnh mời qua bển nói chuyện chơi. Ông ra mặt thì anh Phát không nể cũng phải nhìn anh Gạo một tiếng chớ.

-        Hà hà hai ông xuống SG hú tui. Yên tâm…giới thiệu cho hai ông chổ ngon lành, giá hữu nghị. Coi như chuyện nhà tui ảnh hưởng làm ăn mấy ông, thông cảm dùm tui. Còn quán xá ở dưới nếu mấy ông có phần, nhà tui bù đủ, anh em tính toán kỹ kết hợp làm ăn trên này ok chớ.

-        Nói quá cha nội. Đéo nể ông cũng phải nhìn anh Gạo. Hà hà sẵn dịp cũng muốn gặp anh Gạo, kết nối anh em. Chuyện này coi như xong, tôi với anh Phát ok hết, nghe làm ăn với anh Gạo thằng nào cũng đồng ý hai tay hai chân. Ba cái chuyện làm ăn nhỏ lẻ dưới tỉnh không đáng ảnh hưởng anh em tụi mình haha.

-        Ok ok! Giờ về ngoải cho tui xin mấy bàn…hà hà anh em mấy nay lên đây chưa nhậu bửa nào đàn hoàng.

-        Haha chuyện nhỏ! Để tôi về ngoải trước cho mấy đứa nhỏ chuẩn bị, xong việc ghé tôi. Nay đéo sỉn đéo về!

-        Hà hà! Yên tâm…không chạy đâu.

-        Ok ok! Anh về trước thằng em, chút ghé anh làm mấy ly.

-        À dạ dạ!

Nó gật đầu cười, ông anh Lâm vỗ vai nó sau đó bắt tay một vài anh em khác rồi dẫn theo vài người đi cùng rời khỏi bãi đất. Ông Xí nháy mắt với nó rồi xoay qua vỗ vai ông anh tên Nam khá lạ mặt.

-        Hà hà chú Nam vợ con khỏe chớ?

-        Dạ khỏe ru anh hehe.

-        Ờ! Anh Khải dặn dò chưa?

-        Haha em vô đây là anh biết rồi.

-        Hà hà chú mày nghe thằng Mon nói chớ. Hỗ trợ tụi anh nhé.

-        Ok ok…về em cho anh em triển khai liền. Chắc cần gặp chị Hương vài lần, anh nói chị Hương chịu khó hợp tác.

-        Đương nhiên. Nghe chưa Hương?

-        Dạ anh!

-        Xu! Mày lo làm việc bên chú Nam! Hỏi gì nói thiệt cái đó nghe chưa?

-        Dạ anh Xí!

Ông Xí lại vỗ vai ông anh Nam.

-        Lên SG ghé tau chơi, anh dẫn mày…

-        Hehe anh cứ vậy làm thằng em nôn quá.

-        Hà hà vậy nhé, cứ làm đúng quy trình bên chú mày nhưng ráng càng nhanh càng tốt, cho tụi nó lên đường lâu tối đa dùm tau.

-        Ok anh! Anh không nói anh Khải cũng dặn em rồi. Việc này đơn giản, chờ bên anh rút em cho anh em triển khai liền.

-        Ờ nhờ chú mày hết. Cần gì liên hệ thằng Xu!

-        Dạ! Còn gì không anh, em rút trước.

-        Hà hà muốn ở nhậu xong đi chơi gái với tau thì ở.

-        Haha anh thiệt tình. Thôi lên Sg gặp sau.

-        Há há ở chơi mậy, tau kêu thằng Mon đưa cho mấy đứa ngọt nước, nó kinh nghiệm vụ này lắm.

-        Haha! Thôi Mon để dành sài đi em. Bye nhá!

-        Cái này…à dạ bye anh!

Nó lúng túng gật đầu chào ông Nam, chân thì đá đít ông Xí trợn mắt.

-        Đừng có xàm nha cha nội, chị Nguyệt cười chết giờ!

-        Hihi!

-        Hà hà thôi để giải tán mấy con chó cho rảnh mắt.

Ông Xí cười ha hả nhe bộ mặt nham nhở xoay lại liếc nhìn một vòng gia đình thằng Tú đang mắt lớn mắt nhỏ tái xanh mặt, môi mấp máy muốn nói nhưng không thành tiếng.

-        Haha nghe hết chớ? Tụi mày đéo cần giải thích nhiều với tau. Giờ chốt lại vầy. Mày với em tau đường ai nấy đi. Ông bà Sáu về thu xếp nhà cửa coi lo lót chớ không dẹp quán xá làm ăn là hết số hết má, còn mày thì vô tù. Xong!

-        Anh Xí! Em xin lỗi anh…em không biết, em dại…anh tha…

Bốp!

-        Anh Xí cho mày nói chưa?

Ấy dà…nó bắt đầu thần tượng bà cô Vy rồi, dứt khoát quá.

-        Haha ông bà Sáu thấy sao? Thôi về đi, nhà cửa mấy bửa tới lu bu dữ à. Hà hà coi lo lót được gì lo nhanh lên, luật rừng luật trắng gì…hà hà con mịe nó tau chơi với tụi mày! Em tau dại dính vô tụi mày là nó ngu, nhưng mà gà tau nuôi đéo tới lượt tụi mày dạy dỗ.

-        Xí ơi…tui xin mấy cậu! Nhà tui lỡ dại…

Chát!

-        Chú Xí! Có gì tôi thương lượng với chú, chú bỏ…

Bốp!

-        Hà hà Xu! Cho tụi nó biến, mặt thằng Mon nhà mình nhìn biết nó chán lắm rồi.

-        Ok anh!

-        Á! Cho mấy đứa rút về ngoải nhậu trước đi. Kêu thằng Quýt đưa mấy đứa nó vô đây.

-        Ok anh!

-        Con Hương mày phản đối gì không?

-        Dạ hông!

-        Ngu quá ngu! Thôi chờ anh Lân mày xuống về trên chữa trị đàn hoàng. Mai tau về tính mày tiếp, để tau coi mày ăn nói sao với thằng anh mày.

-        Dạ em biết lỗi rồi, em xin lỗi anh!

-        Coi chừng nó đàn hoàng Ngọc. Cúp đi!

-        Dạ anh!

Ông Xí thản nhiên bỏ qua lời cầu xin rên rỉ của gia đình thằng Tú, chuyện rõ ràng như giờ đã không còn gì giải thích nhiều, không thương lượng, không hòa giải, chỉ còn một việc duy nhất…tụi nó phải trả giá. Mấy anh em khác có bà cô Vy trong đó lôi cả đám đưa đi, chỉ còn một vài anh em thân thiết ở lại. Ông Xí kéo nó ngồi xuống gốc cây, chị Nguyệt vẫn dịu dàng theo đứng sau lưng.

-        Hiểu gì chưa mậy?

-        Ờ…đã hiểu!

-        Biết thằng Lâm, thằng Nam nảy là ai chớ?

-        Dạ có đoán ra.

-        Hà hà hiểu nhễ. Luật nào tụi nó cũng thua mình. Chuyến này tụi nó đi xa lắm.

-        Haha dạ!

-        Chưa hết đâu ku, nay anh cho mày coi phim mệt nghỉ.

Ông Xí cười haha lắc vai nó thật mạnh, đi với cha nội này riết nó rụng hết xương, cứ đè nó ra cười nham nhở hết vỗ tới đập vai. Nó thở dài rút thuốc lá ra đưa ổng một điếu, ngậm cho mình điếu thuốc mới vắt do coi phim chăm chú quá, chị Nguyệt chu đáo mồi lửa cho hai anh em rồi im lặng đứng một bên để nó thoái mái dựa lưng vào chân.

-        Sao ku? Sốc hả mậy?

-        Bình thường anh.

-        Chậc! Nhìn cho quen sau này ra đường đụng chạm ai phải bình tĩnh, muốn chơi thằng nào cũng phải cẩn thận hỏi cho kỹ nhà tụi nó có làm ăn lớn nhỏ gì không, tụi nó hơn nhà mình thì tính kỹ, thua nhà mình đương nhiên chơi nó thẳng mặt.

-        Hơ em có đụng chạm gì ai đâu.

-        Haha mày thì dính tới gái nhiều, chạy éo khỏi.

-        Hơ hơ…

Cha nội cười ha hả vỗ vai nó nháy mắt.

-        Coi cái hồ này được không mậy?

-        Hả là sao?

Nó ngẩn người.

-        Ờ thì đi vô đây nảy giờ dòm cái hồ này được mắt không. Chớ mày tưởng đóng phim thiệt ha gì tụi tau chui tuốt vô đây. Chiều tới giờ sẵn chờ nhà thằng đó lên tau tranh thủ vô đây coi đất.

-        Cái này…tưởng anh bắt tụi nó vô đây xử cho dễ.

-        Haha bắt khỉ. Cho tụi nhỏ săn thằng đó trong mấy tụ điểm ăn chơi thôi, chủ yếu mấy thằng bên nhà anh Chiến mày bửa giờ về dưới quậy mấy trận với nhờ người quen bên nhà mình hổ trợ dí mấy cơ sở làm ăn của nhà nó. Hà hà mày tưởng tượng chổ làm ăn nhà mày tự nhiên trong mấy ngày liên tục bị kiểm tra hết cái này tới cái kia phạt từ a tới z, lo lót cũng éo lo nổi, ở ngoài thì bị giang hồ dí éo khách khứa gì dám vô thì mày ngồi yên nổi ở dưới không?

-        Ờ ờ là nhà nó bị dí quá biết đụng kèo mạnh mới đi kiếm nhà mình chớ gì.

-        Nó đó ku.

-        Rồi liên quan gì vụ cái hồ cha nội?

-        À đám nhà thằng Xu trên này tính mở nhà hàng ăn nhậu, câu cá giải trí trong này, tính mua hết khu này, lấy luôn mé bên kia để hốt trọn cái hồ thành ra nặng tiền quá tụi nó xin tau phụ thành ra kéo tau vô đây coi đất tính toán.

-        Chà…ngon à.

-        Hà hà mày tính như trong nhà mình, dòm cho ý kiến thử coi mậy?

Nó gật gù ngẩn lên nhìn một vòng khu đất mặt mày dần trở nên mộng bức hít một hơi khí bực, đèn xe chiếu sáng được một góc mặt hồ, còn lại xung quanh tối thui tối thùi, cây cỏ um tùm xung quanh. Nó bực mình nghiến răng.

-        Ý kiến con khỉ khô! Nửa đêm kêu đi coi đất, coi vô mắt!

-        Ờ thì…

Ông Xí ngẩn mặt ra một chút rồi phá lên cười ha hả. Cha nội này không phải ngã ngớn bình thường đâu, tào lao có số.

-        Hahaha quên mày mới xuống. Thôi có gì sáng anh em kéo vô thêm một chập sẵn ép giá thêm với thằng chủ đất. Có cái hồ ngon quá nó bơm giá hơi cứng.

-        Ờ ờ!

Một lúc sau ông Á, ông Xu dẫn theo vài anh em trong đó có bà cô Vy trở vô, đi giữa có 2 nữ, một nam đang cúi đầu. Bà cô Vy đẩy mạnh một cô nàng té quỵ ra đất. Ông Xí nhếch miệng phì phèo khói thuốc.

-        Mày đồn bậy em tau?

Cô nàng tóc vàng run rẩy cắn môi, bà cô Vy lạnh lùng nắm đầu cô nàng lên lôi tới trước mặt ông Xí, chị Vy vung chân một cái đá vào chân cô nàng, ngay lập tức cô nàng rên lên đau đớn ngã quỵ trở lại đất. Nó rùng mình hơi co chân lại, nhìn bà cô đá người ta tới nó cũng thấy thốn chân.

-        Thằng Cam! Con này làm gì? Ở đâu?

-        Dạ! Nó tên Loan! Trước làm quán anh Lân mấy tháng. Nó ở trọ quận 12, giờ đang làm bên quán X của bà Diệu.

-        Ờ! Đâu mày nói coi Loan…tại sao mày đồn bậy em tau?

-        Hư hư…anh ơi…em xin lỗi, anh tha cho em…em lỡ dại. Bửa đó đi đám cưới chị Hương em nhậu sỉn quá nên…nên em lỡ lời.

-        Mày thấy em tau đi khách?

-        Dạ…em….

-        Em tau làm đĩ?

-        Anh ơi…em xin lỗi! Em lỡ lời.

Ông Xí nhếch môi lắc đầu nhìn qua ông anh Cam.

-        Mày hỏi được chuyện chưa?

-        Dạ! Mấy đứa bên quán anh Lân nói trước con này có lén phén thằng Tú. Mà thằng Tú quen nó mấy bửa chuyển qua tán chị Hương. Sau chị Hương cho nó nghỉ nên nó dựng chuyện.

-        Con Hương biết thằng Tú quen nó không?

-        Mấy đứa kêu chị Hương không biết. Đợt cho nghỉ tại nó giành khách mấy lần nên xích mích với đứa khác, gây lộn quá chị Hương kêu nghỉ cho yên chuyện, chỉ xin cho nó qua làm bên bà Diệu.

-        Ờ!

Ông Xí phất tay cúi đầu nhìn chằm chằm con nhỏ Loan mếu máo khóc dưới cỏ.

-        Haha sao em gái? Lỡ lời nữa không cưng? Cần tau kêu mấy đứa làm chung lên nói rõ trước mặt mày không?

-        Anh ơi…em…

-        Em thằng Lân mày cũng dám chơi?

-        Hu hu…em sai rồi…em trót dại…anh ơi…em xin lỗi…huhu!

-        Vy! Lôi nó ra tâm sự tình cảm chút đi cưng!

-        Dạ!

Bà cô Vy vui vẻ nhếch môi nắm lấy đầu con Loan lôi xềnh xệch trên cỏ ra bụi cây cách nó tầm 20m. Cô nàng xăn tay áo tát liên tiếp vào mặt con Loan, nó vừa rùng mình vừa buồn cười sờ sờ lên má mình, tiếng kêu khóc um sùm kèm theo tiếng da thịt va chạm vào tay bà cô Vy, coi bộ nó xin rút lại lòng hâm mộ, cô nàng tâm sự tình cảm kiểu này có khi hơn bà cô Lý Mạc Sầu bên nhà ông Kha…không nên chọc ghẹo cô nàng. Mặc kệ cuộc chiến một chiều của hai cô gái đằng xa, ông Xí nhìn qua đôi nam nữ còn lại nheo mắt.

-        Hai đứa này ở nhà mày mà? Vụ gì nói lại tau nghe?

Ông Cam gãi đầu thở dài.

-        Thằng Quyết chơi đá, còn con Ty đi khách bên quán anh Lân. Em hỏi chuyện chị Hương mới lòi ra hai đứa nó.

-        Ờ! Mày dạy dỗ em út vầy chết mịe rồi Cam?

-        Dạ em xin lỗi!

-        Xin con khỉ! Nằm xuống!

-        Dạ!

Ông Cam thở dài nằm xuống cỏ. Nó ngơ ngác chưa biết gì thì ông Xí quay qua nhìn chằm chằm ông anh Quyết và cô nàng Ty, ổng không cười, gương mặt nghiêm đến nó cũng thấy lạ.

-        Quyết! Mày chơi đá bao lâu rồi?

-        Dạ…dạ…em…em…mới…mấy tháng anh Xí.

-        Chơi cái gì nữa?

-        Dạ kẹo, ke…chơi bóng với…cỏ, cần…

-        Đù! Nhiêu đồ chơi mày làm hết, còn heroin chơi luôn, chơi chưa…cần tau chỉ chổ mua không?

-        Dạ…em không dám anh!

-        Đá mày chơi mấy tháng còn con mịa gì không dám? Nằm xuống!

-        Dạ!

Ông Xí tiếp tục quay qua cô nàng Ty đang cắn môi cúi đầu, dáng người xinh đẹp nhưng mặt mũi có chút phờ phạc, có lẽ đã khóc khá nhiều.

-        Ty! Đi mấy lần? Bao nhiêu tiền?

-        Dạ…em…

-        Nói!

-        Dạ…ba…ba bốn lần. Có lần 5tr…lần nhiều nhất được 8tr.

-        Mày thiếu nợ hả Ty? Hay sướng quá rồi ghiền…đi khách đam mê hả?

-        Khụ!

Nó thiếu chút ho sặc sụa, may mà kịp dằn lại.

-        Dạ em…em…em lở dại nghe lời chị Hồng. Tại…em dại…huhu em biết lỗi rồi anh Xí…em xin…xin lỗi…

-        Con Hồng làm quán thằng Lân hả Nguyệt?

-        Dạ!

-        Cho nó nghỉ. Đưa qua bà Diệu làm, tau đố nó dám nghỉ việc.

-        Dạ anh Xí!

Ông Xí thở dài quay qua bà cô Ty.

-        Nằm xuống!

-        Hic…dạ!

Cô nàng Ty chảy nước mắt lí nhí nằm xuống. Ông Xí tiếp tục thở dài, mặt như già đi chục tuổi, không nhận ra nụ cười nham nhở hay điên cuồng lúc nảy.

-        Mày thấy chưa Cam! Em mày đẹp cở này đi khách chưa nổi chục triệu. Làm anh coi sóc em út như cc!

-        Đm…con ngu! Em xin lỗi anh Xí!

Ông Quýt ngẩn đầu dậy thở dài méo xệch tức giận nhìn bà cô Ty. Ông Xí lắc đầu.

-        Đi làm lương cao, tip một tháng cộng lại mấy chục triệu không đủ mày sài hả Ty? Phải chi nợ nần giang hồ nó dí không nói…mà nợ nần thằng Cam bỏ mày hả? Thằng Cam không lo được còn con Nguyệt, tụi nó không lo được còn anh Lân mày. Đm thằng Lân đéo lo thì…tau chưa chết mà Ty? Ờ nói mới nhớ…Nguyệt!

-        Hic dạ!

-        Ra nằm luôn mày!

-        Hic…em biết rùi!

Chị Nguyệt xụ mặt buồn thiu đi ra nằm xuống kế ông Cam, nó phải nhịn lắm mới không phì cười dù chưa biết ông Xí bắt nằm làm gì.

-        Vy! Nó sao rồi?

-        Dạ nó xỉu rùi anh!

-        Rồi mày đứng đó làm gì? Qua đây!

-        Hihi dạ!

Bà cô Vy cắn môi chạy qua đứng sau lưng ông Xu, mặt lạnh tanh nhưng vẫn ráng liếc xéo nó một cái vênh mặt khá đắc ý.

-        Xu! Kêu thằng nào đưa con đó về. Giao cho bên thằng Nam coi xử được gì không. Kêu bà Diệu đuổi nó, thằng Nam không xử được thì kêu nó biến khỏi SG, gặp ở đâu vả tại đó!

-        Ok anh!

-        Á! Thằng Lân không có đây. Mày thay mặt nó cho thằng Quýt năm chục cây! Con Nguyệt đàn chị đàn ang, quản lý mà để con Ty bị dụ éo biết báo thằng Lân dạy dỗ…cho nó 10 cây!

-        Dạ anh em sơ xuất…hix hix!

Rốp!

Ông Xí thản nhiên bẻ luôn cần câu ngay đoạn mỏng bằng ngón tay quăng cho ông Á. Ổng thở dài cầm đoạn cần đi qua đạp đạp đít ông Cam nhếch môi quất thật mạnh.

Chát…

-        Cam! Mày làm anh coi về dạy dỗ nhắc nhở mấy đứa!

-        Dạ!

Ông Quýt cắn răng gật đầu, nó trợn mắt nhìn cảnh trước mặt…môi giật giật mấy cái, lớn hết rồi còn chơi trò này. Ông Xí tủm tỉm cười dẹp bộ mặt đưa đám khoác vai nó.

-        Thấy trò này quen không ku?

-        Cái này…

-        Nghe Bé Dẹo nói lần đầu vô nhà bà già trên ĐL cũng ăn cây nhễ?

-        Ờ…ờ!

Nó vừa bực mình vừa buồn cười gật đầu, hình như hiểu ra gì đó. Ông Xí nhếch môi.

-        Truyền thống bà già ở trển đó. Hà hà em làm sai…thằng anh phải chịu ăn roi. Lớn thì lớn, đánh tượng trưng cho tụi nó biết các anh còn quan tâm. Không chịu sửa sai…tới đó mới kệ bà tụi nó!

-        Dạ…em hiểu rồi!

Nó hơi chột dạ trong bụng, nếu tính theo truyền thống nhà này…không phải từ ông Xí, Củi tới hẳn ông Gạo đều có thể cho nó ăn roi. À khoan…mắc gì mỗi lần chơi ngu bà cô Bé Dẹo cũng lôi nó ra đánh roi chớ, ngang nhau mà, đâu có quyền. Trong lúc nó suy nghĩ linh tinh ông Xí quay qua thở dài với ông anh Quyết.

-        Quyết! Mày ba chục roi! Về thằng Cam đưa mày đi trại cai. Ok không?

Ông Quyết ngẩng lên nhìn ông Xí, lại nhìn sang ông Cam đang bị đánh cắn răng gật đầu.

-        Dạ!

-        Ừ! Chơi cũng có mức độ…Đá mà mày cũng dám chơi, rồi từ từ mày quất luôn heroin, tới đó chắc mày vác dao chém tau luôn quá. Mày không cai nghiện đàn hoàng, tụi tau coi như mất đứa em. Lớn rồi…trời kêu ai nấy dạ.

-        Anh! Em xin lỗi…về em đi cai!

-        Ờ! Cai nghiện đàn hoàng, về tụi tau lo công ăn việc làm. Mày vẫn em thằng Cam, em tau…ok!

-        Dạ!

Ông Quyết úp mặt xuống đất không nói gì nữa, ông Xí thở dài ngó qua bà cô Ty.

-        Còn con Ty! Haizzz…sao kỳ vậy Ty? Thằng Cam nó lo lắng cho mày biết bao nhiêu tiền, đm sao mày đéo cho nó chơi cái nào, đưa cho thằng khác chơi lấy có mấy triệu bèo quá mậy?

-        Khụ…khụ…

Nó giật giật miệng bất lực với cha già mất nếch. Ông Xí phun khói thuốc cười cười nhưng thoáng có vẻ đắng chát.

-        Mấy đứa khác ai đi khách, làm gái kệ mịe nó, tau không hơi đâu lo, éo ai đi khách lấy gái đâu tau chơi mậy? Nhưng mày khác…mày em út theo thằng Cam, coi như em tau. Mày làm cái đó tau không chấp nhận. Mày thích khách đi ngủ với khách tau không cấm, nhưng tau không chấp nhận mày làm cái nghề đó, theo nhà tau đâu có để mày đói khổ thiếu tiền đâu Ty? Giờ về cho mày tự lựa chổ khác làm đỡ vài tháng, theo quán thằng Á, thằng Xu hay con Kat…Tự lo thân, nếu mày coi tụi tau là anh thì nghe, còn sau tiếp tục đi khách…mày dọn ra kiếm chổ khác làm. Coi như tụi tau mất đứa em. Tới đó có gì tau ủng hộ mày…ok chớ?

-        Hức hức…anh ơi…em xin lỗi. Anh đừng đuổi em…em xin lỗi…tại em dại. Huhu…em sai rồi ạ!

-        Ừ! Tau đéo đuổi. Giờ ăn 20 roi cho nhớ. Về muốn qua đâu làm nói anh Cam mày dẫn qua. Tau thấy theo con Kat cũng ổn.

-        Dạ! Em nghe anh.

-        Ờ cứ vậy mà làm!

Ông Xí lại quay qua nhìn ông Cam.

-        Nghe không Cam?

-        Dạ em nghe rồi!

-        Ăn roi xong tự mày xử hai đứa em mày!

-        Dạ anh Xí!

-        Hic…Mon ơi cứu chị!

-        Hơ hơ…

Chị Nguyệt xụ mắt nhìn nó cầu cứu, có điều nó chưa kịp phản ứng ông Xí đã cười cười kéo nó sang một gốc cây khô khác cách chổ ăn roi của mấy anh chị em một đoạn. Ổng rút thuốc lá ra châm lửa cho cả hai thằng ngồi phịch xuống cỏ dựa lưng vào gốc cây thả khói ra mặt hồ.

-        Thấy mâu thuẫn hả ku?

-        Cái này…

-        Nhà mình toàn làm ăn, kinh doanh kiểu nhạy cảm. Bar club massa đủ thứ…haha nhưng cấm em út mình ăn chơi quá đà.

-        Dạ!

-        Trong nhà, mấy đứa em bên tau dễ hư nhất so với tụi thằng Củi, Mật.

-        Ờ cũng đúng!

Nó gật gù, ông Xí có lẽ mệt đầu óc nhất bởi ngành nghề ông Gạo giao ổng làm toàn kiểu ăn chơi nhạy cảm nên người bên ổng cũng dễ sa ngã hơn.

-        Hồi trẻ đám tụi tau từ thằng Á trở lên…cái gì cũng chơi rồi. Hư hơn mấy đứa sau nhiều. Anh em đông…việc gì làm ra tiền phải làm lo cho em út. Trên đời này nhiều người vậy, tiền thiên hạ ngu gì không kím.

-       

-        Hà hà! Tụi nhân viên bình thường, khách khứa nó tới ăn chơi quyền tụi nó. Đem tiền cho mình mà ngu gì đéo thu. Tụi nó lớn hết rồi, tự làm, tự chơi, tự chịu trách nhiệm. Đéo rảnh hơi đâu lo cuộc sống người ta.

-        Dạ!

-        Còn đứa nào em út nhà mình, phải dạy, phải kiểm soát lo lắng mấy đứa. Đám già tụi tau cũng ăn chơi đủ thứ…gần nửa cuộc đời. Biết điểm dừng đúng lúc để dạy dỗ các em mình. Như con Hồng nó làm gái chị Nguyệt mày biết…kệ mịa nó, tau với mày bỏ tiền chơi nó cũng được tại nó đéo liên quan nhà mình. Nhưng con Ty khác, nó em út trong nhà…nói vui thì nó muốn ngủ với thằng nào cũng được, đéo phải máu mủ con mịe gì, thậm chí nó thích ngủ thích chơi với thằng Cam hay thằng nào cũng được, đó là tình cảm, quan hệ trai gái bình thường. Như MiA nó thích mày làm gì với mày thoải mái, đéo ai nói năng cấm cản. Nhưng nó ngủ với mày sáng dậy quăng cục tiền lại…tính chất khác nhé ku. Đm mang tiếng làm gái nhục lắm, mày thấy con Hương mang tiếng rồi thiệt thân không…hà hà ăn bánh trả tiền, đồ chơi cho thằng khác nghe buồn lắm. Phải cản, ở đâu làm gì kệ mịe nó, còn đã kêu một tiếng anh Cam, anh Xí, nó phải theo luật nhà mình…còn nó đéo nghe, ok coi như mất đứa em…haha sau gặp lại bỏ tiền ra chơi nó…mày thấy vậy nghiệt ngã không?

-        Haizz!

-        Thằng nào chơi đá, chơi heroin…cắn kẹo trong quán tau, kệ nó. Chổ ăn chơi mà, trời kêu ai nấy dạ, tiền thiên hạ ăn chơi ngu gì nhà mình éo lấy, tiền tụi nó mình cứ thu, đời tụi nó tự trả giá. Nhưng em trong nhà mình thì đéo, chơi thì chơi phải biết chổ dừng, món nào chơi được, món nào nguy hiểm đéo bao giờ đụng vô, chơi bậy chơi lậm quá thiệt thân nó, thiệt thân các anh thương tụi nó, nhà mình coi như mất thằng em. Hiểu không ku?

-        Dạ em hiểu!

-        Nhà mình đéo tốt lành gì…nhưng có quy tắc. Làm ra làm, chơi ra chơi…chơi phải biết điểm dừng, đừng có chơi mất người, thân tàn ma dại, thiên hạ chửi rủa nghiện ngập, đĩ điếm. Haha mồ côi mà còn thân tàn…nghe buồn lắm.

-       

-        Thôi nay kêu mày xuống để biết nhà mình sao. Mày em tụi tau, em anh Gạo. Làm gì cũng phải suy nghĩ đàn hoàng. Đi với tau đéo thiếu chổ chơi. Nhưng mày chơi sai đường…haha khỏi cần tụi tau. Bé Dẹo nó đang nhìn đó ku.

-        Haha em hiểu mà!

Nó thở dài nhưng mỉm cười, ông Xí nói chuyện có hơi lệch lạc, tưng tửng nhưng chẳng hiểu sao nó cảm giác thuyết phục hơn những bài giảng đạo đức trong sách vở, trong miệng người đời. Thế giới của nó đang sống dường như trở nên khác biệt, lạc lỏng nhưng rất nhiều thứ để suy ngẩm, để trân trọng bởi ở đây có thể họ rất điên khùng, khác người, quan điểm có thể đúng có thể sai trái tùy vào cách nhìn mỗi người, nhưng cũng ở đây mọi người rất quan tâm nhau, đều muốn tất cả anh chị em đều sống tốt, chơi vui, đi đúng đường. Chỉ cần người nhà tốt, người nhà vui…những thứ khác bên ngoài đều không cần thiết. Nhà luôn đúng, người ngoài luôn sai…cũng hay ho.

Ông Xí vứt tàn thuốc kéo vai nó trở lại chổ cũ, hình như đã phạt roi xong nhưng mọi người đều im lặng đứng chờ. Hai người đàn ông đỡ hai cô gái bị ăn roi ngồi dưới mặt đất. Cô nàng Ty ngả một bên vừa khóc vừa rên rỉ vì đau, có lẽ cô nàng đau bên trong nhiều hơn. Còn chị Nguyệt không khóc nhưng môi cắn lại xoa mông xụ mặt, tự nhiên bị đòn làm cô nàng hơi ấm ức nhưng phần nhiều vẻ mặt khiến nó phì cười vui vẻ.

-        Hứ! Ai cho cười…nhẫn tâm bỏ chị ăn roi!

-        Hơ hơ ai kêu quản lý em út sơ xuất…ráng chịu đi!

-        Hừ hừ…

Chị Nguyệt trừng mắt nhéo nó, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu khiến nó phì cười. Đương nhiên cô nàng chỉ giả vờ giận dỗi chơi chứ tính tình, phong cách và tuổi chị tất nhiên không rảnh làm trò dỗi như những cô nàng tầm tuổi nó. Chỉ cần một bàn tay của nó xoa lên mông, chị đã cười không làm bộ nữa. Ông Xí phất tay vặn người.

-        Xu! Cho người đưa con quỷ đó về dưới đi!

-        Dạ!

-        Thằng Cam đưa hai đứa em mày về trước đóng cửa dạy nhau. Tụi mày lớn hết rồi tau không nói nhiều, cái gì đúng, cái gì sai tự tụi mày suy nghĩ. Kêu mấy đứa ra đây không phải phạt roi như con nít, chủ yếu để mấy đứa nhớ các anh biết hết, nhìn thấy mấy đứa làm sai. Biết nghe lời các anh còn dạy còn lo, làm bậy mà không chịu sửa…đời mấy đứa tàn các anh cũng bó tay coi như mất em. Thôi về đi, nói ít tự mấy đứa hiểu nhiều, lớn hết rồi!

-        Dạ anh Xí!

-        Dạ anh Xí em về trước!

-        Em về trước anh Xí…hức hức!

Ông Cam và ông Quyết đỡ cô nàng Ty gật đầu chào cả nó rồi chậm chạp đi ra xe. Ông Xí nhìn qua ông Á và chị Nguyệt.

-        Mày lấy xe tau về trước với con Nguyệt sắp xếp công chuyện quán xá. Mày coi chừng theo sát thằng Lân, không để nó nóng qua mất khôn đi kiếm nhà thằng Tú thấy mịe nữa.

-        Ok anh! Em hiểu!

-        Nguyệt! Về coi sổ sách tiền bạc quán rồi canh chạy qua chờ đón con Ngọc coi chừng con Hương, ông Chánh kiểm tra có kết quả sớm thì báo tau biết. Lên quán tập hợp hết mấy đứa nhà thằng Lân lại cho anh Á mày nói chuyện. Mấy bửa tới ráng đi làm quản lý quán cho anh Lân mày rảnh tay theo chăm con Hương. Coi chừng mấy con nhỏ em con Hương, tụi nó quen nhiều, để nóng nảy tụi nó kêu bên khác về xử nhà thằng Tú là gãy răng hết. Về gom tụi nó lại dặn dò kỹ.

-        Hic! Dạ em biết rùi anh!

-        Ờ! Thôi đi đi, tau dẫn thằng Mon ra giao lưu anh em trên này chút. Sáng tụi tau về ghé bệnh viện. Hai đứa mày coi chừng anh em thằng Lân kỹ kỹ, một con thì đau khổ, thằng anh cũng nóng ruột mất khôn. Sắp xếp xong quán xá canh giờ tụi nó về chạy qua bệnh viện đón. Kêu đám con Kat phụ ổn định mấy quán anh Lân mày. Haizz giờ mấy đứa em con Hương biết chuyện chuyện chắc đang rần rần làm ăn gì nữa.

-        Dạ!

-        Em hiểu anh Xí.

-        Đm đám em thằng Lân đông không thua nhà mày, về gom lại hết nói chuyện liền, thằng Hỷ nó đang về. Phải mày với thằng Hỷ nói mấy đứa mới nghe. Nhớ tau cấm đứa nào tự làm bậy, để tau lo.

-        Dạ!

Chị Nguyệt mỉm cười kéo tay nó.

-        Chị về trước nghen, uống ít thui á.

-        Ừ! Về đi, sáng em về.

-        Uhm!

Chị Nguyệt gật đầu đi theo anh Á. Chỉ còn nó, ông Xí đứng yên nhìn về phía mặt một một chút rồi khoác vai nhau rời khỏi nơi hoang vắng này. Ra đến chổ để xe bãi đất đã vắng hơn lúc nảy, chỉ còn hai xe nằm lại, một xe nó, một xe khác đang có vài bóng anh em hay theo ông Xí đứng chờ đặc biệt trong đó có 2 cô gái dáng người cao ráo xinh đẹp mà một trong đó là cô nàng Vy.

-        Đi mấy đứa! Ái chà người đẹp, nảy giờ trốn anh cục cưng?

Nó trợn mắt nhìn cha nội Xí biến lại bộ mặt tươi cười nham nhở ôm eo cô nàng đứng cạnh chị Vy.

-        Hí hí nảy anh mắc công chuyện, người ta hổng dám làm phiền.

-        Nghe xót dữ, thôi chút anh bù cưng chịu không?

-        Hihi dạ chịu! Anh Xí nảy ngầu ghê, bé thích hihi!

“Gian phu dâm phụ”


Ngày hôm qua...đã từng - My Memories (Chương 101)

  Misu nghiêm mặt nhìn nó nháy mắt. Nó hơi ngẩn người rồi nhìn về sau xe qua kính chiếu hậu vài giây rồi mỉm cười, thì ra chiếc xe Misu nói ...