Nó cũng chẳng quan tâm, nằm nhắm mắt suy nghĩ...Con nhỏ ngồi ôm chân thu lu 1 góc nhìn vào cái
máy tính...nhỏ mở 1 đoạn phim hài ra...tiếng phim hài nho nhỏ...nhưng chẳng làm
dc đứa nào cười. Thực sự..rất khó đoán dc cảm xúc của nó lúc này dành cho con
nhỏ, cảm giác ấm áp vì sự quan tâm chăm sóc của nhỏ, một chút ác cảm vẫn còn,
chẳng biết con nhỏ nghĩ gì về nó, đối với nó như thế nào khi nó chẳng nói gì chẳng
quan tâm gì tới con nhỏ...vậy mà con nhỏ lại dành một sự chú ý đặc biệt cho nó
như vậy...Ngay cả việc lúc chiều rõ ràng con nhỏ đã dứt khoát cắt đứt quan hệ bạn
bè với mấy đứa kia chỉ vì nó bị đánh...thật kỳ lạ. Rồi những giọt nước mắt của
con nhỏ nửa, nhỏ đâu cần thiết phải rơi nước mắt vì 1 thằng nhóc xa lạ như nó
chứ...Chợt nó quay qua nhìn con nhỏ...sax...nước mắt đang rơi trên mắt con nhỏ...gương
mặt con nhỏ đã mất đi vẻ kiêu kì thường ngày...nó vội ngồi dậy chọt chọt vào
vai con nhỏ
-
Nè nè...sao tự nhiên khóc...nè nè..
Con nhỏ ko nói gì...nó đưa tay lau nước mắt trên mặt
con nhỏ....Chợt con nhỏ quay qua ôm chầm lấy...gục đầu lên vai nó (vai bị
thương lun@@ đau)....nó nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:
-
Em chịu thua anh....anh....huhu xin anh
đừng...lạnh nhạt với em như vậy...em ko biết mình đang nghĩ gì nửa...nhưng...anh
đừng như vậy nửa...mỗi lần anh nhìn em bằng anh mắt thờ ơ đó...em...em chịu ko
nổi...huhu....mình đừng như vậy nửa nha anh.....huhu
Nó im lặng...chẳng nói lên lời..chỉ im lặng...bất ngờ
vì những gì con nhỏ nói...môi nó nở 1 nụ cười...nụ cười thật nhẹ...ngập ngừng
đưa tay lên bờ vai của nhỏ...nó thầm thì
-
Ngủ đi...mọi chuyện qua rồi....ngủ nha
Con nhỏ siết chặt lấy nó gật gật đầu rồi buông người
xuống, đầu áp lên ngực nó..im lặng....Đêm Sài Gòn...bình yên đến lạ...nhỏ ngủ
ngon lành trong lòng nó...và nó cũng mĩm cười...đôi mắt đã bớt lạnh lùng
hơn.....giấc ngủ đến nhẹ nhàng..ngọt ngào lắm J
Tiếng chuông điện thoại báo thức....người đau ê ẩm...cái
vai trái của nó gần như tê dại đi...Hôm nay là ngày nó hẹn với chị. Thiệt tình,
giờ mặt mũi cả người đau thế này ko biết lếch đi nổi ko...Nhưng biết sao dc, đã
thất hẹn một lần rồi. Thôi cố gắng đi gặp chị
vậy, chắc chị cũng hok trách gì nó đâu. Con nhỏ vẫn nằm ngủ ngon lành
trong lòng nó. Gương mặt con nhỏ như thiên thần , đêm qua chắc con nhỏ mệt mõi
kiệt sức lắm rồi...Khẽ nâng đầu con nhỏ đặt xuống gối...Nó cố hết sức đi thay bộ
quần áo khác...Nhìn lại con nhỏ, đẹp quá...thực sự nó chẳng hiểu tại sao nó ko
làm gì mà vẫn tiếp cận dc với con nhỏ...có lẽ...cuộc sống này tộn tại cái từ
“duyên”. Khẽ chạm ngón tay vào đôi môi con nhỏ...nó mĩm cười, coi vậy mau nước
mắt quá..son phấn nhòe đi vì nước mắt rùi...Con nhỏ khẽ cựa mình nũng nịu...
-
Uhmmm ư...đừng phá để ngta ngủ...
Nó bật chiếc quạt lên, kéo cái mền phủ lên đôi chân
trần của con nhỏ...cầm lấy điện thoại con nhỏ nó nhấn nút thu âm:
-
“Nè đi qua gặp bà chị chút trưa hoặc 5h
mới về...ngủ dậy gọi bà 2 kế bên mở cửa cho ra ngoài xong đóng cửa gửi chìa
khóa dùm luôn nghen”
Xong xuôi nó khép cửa sổ, khóa luôn cửa chính gửi
chìa khóa cho bà 2 kế bên...bà 2 ở ngay trước cửa phòng nó ở nhà suốt ngày vì
nhà bà bán tạp hóa nhỏ, bà cũng già chẳng đi đâu bao giờ...Phải đóng cửa chính
đề phòng con nhỏ nằm 1 mình giữa nhà, cơ thể hừng hực của con nhỏ ai nhìn mà chịu
cho nổi, rủi thằng nào nó vào làm gì con nhỏ thì chết, với lại phòng giờ có
laptop, điện thoại và máy quạt nửa...
Ngồi trên xe bus...lòng nó suy nghĩ linh tinh cả
lên.Mới lên SG mà đã vướng quá nhiều mối quan hệ khá phức tạp. Lúc quyết định
lên đây nó đã cắt đứt mọi quan hệ trai gái này nọ...đã đời cái vòng lẩn quẩn ấy
vẫn đeo lấy nó và mức độ phức tap cũng tăng lên theo sắc đẹp của đối phương...dù
sao nó cũng chỉ mới là thằng nhóc con...liệu nó theo dc dài lâu với những mối
quan hệ có dấu hiệu của người lớn này ko
nửa.
Đọc chap này xúc động quá M ạ, nhất là lời Thy nói đó! Muốn đi offline quá mà ko có điều kiện. Chúc M thành công trong cuộc sống :)
Trả lờiXóaĐọc chap này tâm trạng quá, có một cảm xúc gì đó khó diễn tả được ............
Trả lờiXóaHj đọc xong chap này mình có cảm giác gì đó khó tả thật! hi Truyện bác viết hay quá! :x
Trả lờiXóaôi zời ngồi đọc lại...cái đoạn nhỏ của Mon nói...ngọt chết cả ruồi =)))
Trả lờiXóaHay quá a ơi ! Cảm động !
Trả lờiXóa