Thèm một cơn mưa phùn để
có cớ giấu mình dưới mưa, thỏa sức nhặt nhạnh ký ức mà không phải trốn tránh cảm
xúc thật. Đêm SG hanh hao. Nó đưa mắt nhìn vào màn hình điện thoại đang rực
sáng trong nhà, là chị, nhạc chuông đặc biệt nó cài riêng cho số của chị. Nó cầm
điện thoại lên bấm nút nghe, chưa kịp nói đã nghe cái giọng oang oang trong
máy:
-
Nhox ơi nhox ơi! Qua chở chị đi chơi đi! Nhanh nhanh
lên nha nhox!
-
Ờ ờ mà giờ này đi đâu nửa?
-
Hổng biết! Qua chở chị đi dạo mát đi, ở nhà chán muốn
chết
-
Ờ cũng được. Chờ nhox chút.
Nó khoác vội cái áo xỏ
đôi giày vải rồi phóng chiếc Dream cũ của mình ra khỏi hẻm, ghé ngang bơm bánh
xe cho cứng rồi mới len lõi trong dòng người sang nhà chị. SG những ngày giáng
sinh gió hanh hao se lạnh, chẳng có mưa phùn như nó muốn, chỉ có tiếng gió lùa
vào tán cây rì rào, không phải ai cũng biết cách để lắng nghe những âm thanh nhẹ
nhàng ấy giữa những ồn ào xe cộ. Đường vào nhà chị khá vắng, chỉ có ngọn đèn đường,
thi thoảng vài bóng áo xanh bảo vệ tuần tra trên đường, hiếm hoi lắm mới có một
chiếc xe máy như nó len lõi vào khu vực này. Sang đến nhà chị cũng gần cả tiếng
đồng hồ, chị đang ngồi trước cổng, nay mặc cái áo màu trắng, quần cụt ngũn mang
cả một đôi dép có hai bông hoa to đùng.
-
Sao lâu dzạ
-
Chạy từ đầu này qua đầu kia thành phố hổng lâu mới lạ
-
Hihi vậy hả? Ai biết!
-
Giờ đi đâu. Mà mặc đồ gì kỳ vậy?
-
Đồ ngủ của chị đó đẹp hông?
Vừa nói chị vừa xoay một
vòng khoe với nó.
-
Đẹp thì đẹp…mà tính mặc đồ này ra đường thiệt hả
-
Uh! Ý kiến gì hôn?
-
Ờ ờ thôi tùy chị. Giờ đi đâu?
-
Nhox chở chị đi vòng vòng đi? Ở nhà chán chết luôn nè
-
Ăn gì chưa?
-
Rồi! Mà giờ đói nửa nè
-
Vậy kiếm gì ăn nhé
-
Uhm! Chị muốn ăn kem
-
Sax!
-
Ý kiến gì hả nhox con?
-
Ờ ko…thì đi mua kem ăn
-
Hihi
Chị vui vẻ nhảy lên xe
nó ngồi nhún nhún như trẻ con, khổ thân chiếc xe, cõng nguyên bà cô nhún nhún
kiểu này chắc đi được chút là gãy sườn xe quá. Nó chở chị chạy một vòng ra đường
chính, ghé ngang cửa hàng KFC ngay góc đường vì chị còn đòi ăn KFC nửa. Mua hai
phần KFC, ghé siêu thị mua thêm một hộp kem dâu, một hộp socola rồi thêm mấy bịch poca…hix cả đống đồ sao mà
ăn hết không biết @@. Vũ khí lương thực sẵn sàng giờ chỉ còn tìm chiến trường
tác chiến thôi, chạy vòng vèo mấy con phố cuối cùng chị cũng chọn được chỗ, bãi
đáp hai đứa là một quán caffe ngay góc đường với những chiếc ghế gỗ, đây là dạng
caffe theo phong cách của những quán caffe góc phố nó vẫn thường xem trên tivi,
bày ghế tràn ra đường bên dưới tòa nhà cao tầng sang trọng. Tất nhiên nó và chị
nhận được ngay ánh mắt có vẻ gì đó hơi khó chịu của anh chàng giữ xe, có vẻ anh
ấy chưa quen với việc giữ xe cho một thằng nhox chạy dream cà tàng len lõi vào
khu chỉ có những người có tiền và người nước ngoài mới tự tin tìm đến. Chị kéo
nó vào ngồi trên chiếc ghế dành cho hai người, vui vẻ gọi cho mình một cốc ca
cao bọt tuyết, nó vẫn như cũ, một caffe đá không đường trước ánh mắt hơi ngạc
nhiên của cô bạn phục vụ. Trong khi chờ món uống chị bắt nó lôi hai hộp KFC bày
ra bàn, tự tay nó phải trút tương ra sẵn
cho chị
-
Nè ăn đi…sướng thấy sợ…có cần đút cho ăn luôn hông?
-
Hihi đáng ghét!
Chị đánh nhẹ nó một cái
nhưng rồi cũng chu cái miệng ra trước ánh mắt ngỡ ngàng của nó…
-
Nói chơi tưởng thiệt hả?
-
Chứ sao! Ai kiu nhox nhiều chuyện chi…nhanh lên chị
đói lắm rồi nè!
Nó lắc đầu nhìn nhìn
quanh xem có ai để ý không rồi mới dám xé một miếng gà chấm tương đút cho chị,
cảm giác cứ như đi ăn trộm ấy…hồi hộp đến nổi rớt cả tương xuống bàn…Cuối cùng
cái trò đút ăn của nó với chị cũng bị nhỏ phụ vụ mang nước ra phát hiện, thiếu
điều muốn độn thổ vì ánh mắt của nhỏ nhìn nó luôn, còn chị thì cứ như chẳng có
chuyện gì xảy ra, ngồi vui vẻ cầm ly nước lên hút rột rột…Trời SG mùa giáng
sinh có vẻ như chẳng ảnh hưởng gì đến chị cả, gió lua ngang se se đến nổi nó
cũng nổi cả gay ốc vì lạnh nhưng chị thì không mặc dù đồ chị mặc vừa mỏng vừa
ít vải. Nó và chị cứ ngồi như vậy giữa tiếng nhạc, tiếng xe, tiếng gió…chị ngồi
dựa người vào nó, hai chân duỗi thẳng lên thành ghế dài hát vu vơ, thi thoảng
hé miệng ra để nó đút đồ ăn, đút kem cho chị, thi thoảng nói vài câu đùa với nó
rồi thôi. Chỉ có vậy mà ngồi gần như cả buổi tối ngoài đường, sức ăn của chị thật
đáng nể hai hộp kem sạch trơn, KFC, poca chỉ còn lại vỏ không. Nó thì no căn cả
bụng còn chị vẫn có thể hút sạch thêm một ly cacao bọt tuyết nửa. Bên chị, nó
chẳng còn thời gian để nghĩ về những chuyện không vui khác, quên mất nghĩ về
em, nghĩ về chuỗi ngày sắp tới. Nó bận rộn với việc chiều theo chị nữ hoàng, bận
rộn lắng nghe những bài hát không rõ lời của chị, bận giữ cho nụ cười của chị
mãi trên môi như nó đã luôn tự hứa với lòng từ cuộc nói chuyện với anh Phong lần
trước.
-
Nhox ơi!
-
Sao chị?
-
Chị buồn ngủ rồi
-
Ừ! Vậy về ha
-
Uhm
Nó gọi tính tiền, dẫn chị
ra xe, đội nón bảo hiểm cho chị rồi chạy xe hòa vào dòng người trên đường
-
Nhox ơi!
-
Sao?
-
Chị chưa muốn về nhà
-
Sao vậy? Buồn ngủ mà?
-
Uhm…nhox chở chị chạy vòng vòng đi nha.
-
Ừ cũng được.
Nó mĩm cười vòng xe chạy
thẳng hướng về Q1, dù gì nó cũng chưa muốn về phòng ngay lúc này. Nó cho xe chạy
thật chậm trên đường, vòng vèo khắp phố…Sau lưng chị ngồi dựa người vào nó lẩm
nhẩm giai điệu quen thuộc mà trong nhạc chuông, nhạc chờ điện thoại chị bao giờ
nó cũng nghe thấy. Chưa bao giờ nó hỏi chị về ca khúc đó, có lẽ một lúc nào đó
phải trò chuyện với chị về bài hát này mới được. Tháng mười hai đưa không khí
giáng sinh ngập tràng trên phố, giờ đã hơn 12h khuya, đường khá vắng, dù là những
ngày giáng sinh nhưng khuya thế này chắc cũng ít ai ra đường hoặc chỉ vì nó
toàn lựa những con đường vắng người để đi. Đừng ai nói SG không bao giờ có mùa
lá đổ nhé, vì người đó chưa bao giờ lang thang SG, chưa khám phá hết những ngõ
ngách của cái thành phố hoa lệ này, SG cũng có những mùa lá, cũng có những con
đường rải rác cánh hoa hay những mùa nắng gió bay khắp phố phường. Đêm nay cũng
có lá đổ, những cánh lá xoay xoay tròn xung quanh những ngọn đèn đường lấp lánh
ngợp trời…nếu là người khác ngồi sau lưng có lẽ nó sẽ chẳng quan tâm, nhưng đây
là chị, con người kỳ lạ luôn mang đến cho nó cảm giác bình yên, giúp nó quên đi
mọi suy nghĩ không vui. Không đi với chị lúc này, có lẽ nó cũng chẳng muốn về
phòng ngay…cảm giác nhìn mọi thứ yêu thương của một người đã xa…thực sự chẳng dễ
chịu tí nào. Tự nhủ có lẽ nên tìm một điều gì đó khác hơn để tránh cảm giác
quen thuộc ấy…chưa biết phải làm gì, nhưng chắc chắn nó sẽ thay đổi một điều gì
đó.
Chạy xe gần như khấp mọi
con đường lớn trung tâm SG, sau lưng chị cũng nhắm tịt mắt tự lúc nào. Nó cho
xe quay về hướng nhà chị, nó thì thức đến sáng cũng được vì trước đó nó ngủ khá
nhiều còn chị dù sao vẫn là con gái không thể cứ để chị phông phanh rong ruổi
dưới cái tiết trời se lạnh thế này mãi được. Đường về nhà chị buổi tối đã vắng,
giờ trời khuya lại càng vắng hõn nửa. Nhà chị hiện ra trong ánh sáng mờ ảo của
ðèn ðýờng, nhý một tòa cũng điện thu nhỏ giữa lòng thành phố vậy. Tưởng tượng
thế thôi chứ nhà cũng chỉ là nhà thôi mà.
-
Nè nè
-
Gì vậy nhox?
Mắt chị vẫn nhắm
-
Tới nhà rồi! Chị vào nhà ngủ đi nhox về
-
Sao chạy về nhà chị dzạ?
-
Chị mệt rồi kìa? Vào nhà ngủ đi!
-
Còn nhox?
-
Nhox về nhà ngủ luôn
-
Hì…cũng được…nhưng nhox nhớ cẩn thận nha
-
Ừ!
-
Nhox đi đi
-
Không chị vào nhà rồi nhox mới về
-
Uhm
Chị đứng xuống đường khẽ
bấm điện thoại thì thầm gì đó trong điện thoại. Vài phút sau cửa mở, thì ra là
gọi người mở cửa. Nó gật đầu chào chú ba, lần trước nó có gặp một lần nên giờ vẫn
nhớ mặt chú. Chú là người bà con của mami chị ở dưới quê lên ở nhà chị vừa
trông nhà, vừa làm tài xế, kiêm cả bảo vệ, phụ chị chăm sóc vườn cây.
-
Chị vào nhà đi
Nó kéo tay chị xuống
xe…nhưng vô ích chị vẫn gục trên vai nó không chịu đứng xuống bước vào nhà, chẳng
biết định giở trò gì nửa.
-
Sao vậy? Vô nhà ngủ đi cô hai. Chú ba chờ kìa
Chị dụi dụi đầu vào vai
nó ra vẻ từ chối
-
Nhox ơi!
-
Gì? Dậy đi kiu réo chi nửa
-
Nhox làm giống Phong với papa chị đi
-
Là sao?
Nó chưa kịp hiểu chú ba
đã cười xoa bước hẳn ra cửa nói với nó
-
Cổ (cách gọi chỉ đích danh cô ấy theo của người miền
tây) đòi cậu cõng dzìa phòng ngủ đó cậu
Chất giọng của chú ba đặc
sệt miền tây nghe rất dễ gần gũi.
-
Hả!
-
Hihi
Nó hả họng tròn mắt với
câu trả lời của chú ba còn chị thì chỉ cười hihi rồi dụi đầu lên vai nó, mắt nhắm
nghiền nhưng miệng thì mĩm cười.
-
Trời đất…cõng cái gì mà cõng cô hai @@. Sao con cõng
chị vô nhà được chú?
Nó vừa nói với chị vừa
quay qua đưa ánh mắt cầu cứu với chú ba
-
Cổ thích vậy đó. Cậu ráng đi cho cổ vui.
-
Nhưng mà hai bác biết rồi sao chú
-
Ông bà ít khi nào ở nhà lắm. Hổm rày ổng bả đi đám tuốt
Bình Dương lận. Ở nhà còn vợ với nhỏ con gái tui ngủ dưới phòng hổng
sao đâu.
-
Dạ dạ…
-
Cậu cõng cổ vô đi tui giữ xe cho. Phòng cô ở trên đó
đó
Chú ba bước hẳn ra cổng
đứng cười. Gương mặt chú cũng đậm chất người miền tây, những nếp nhăn ẩn hiện
dưới ngọn đèn đường càng làm nó cảm thấy gần gũi hơn với chú. Cùng là dân miền
tây, gặp nhau cảm giác thoải mái cũng không có gì lạ.
-
Dạ vậy chú chờ con chút!
Nó gật đầu nhẹ nhàng
quay lại nhéo nhẹ cái mũi chị một cái rồi cõng chị xuống khỏi xe
-
Sướng như bà hoàng quá ha!
-
Hihi
Chưa kịp đi qua khỏi cổng
nhà chị đã nhãy xuống khỏi lưng nó chạy lại nói nhỏ gì đó vô tai chú ba xong rồi
mới chạy trở lại leo lên lưng nó. Lúc nhảy xuống nhìn đâu có giống người mê ngủ
tự đi vô phòng hổng nổi đâu, vừa leo lên lưng nó cái là mắt nhắm tịt lại gương
mặt thể hiện sự mê ngủ một cách rất chân thực. Cái người này hổng đi làm diễn
viên coi bộ uống phí tài năng dữ lắm à.
-
Rồi đi được chưa bà cô!
-
Hihi đáng ghét!
Nó lắc đầu ngao ngán lê
cái thân tàn cõng trên lưng một cục nợ gần 50kg. Không nói tới nhà chị vì nó chẳng
có tâm trí đâu nhìn quanh trong nhà chị chi, nó chỉ quan tâm là cái cầu thang
lên phòng chị kìa…hix sao nhiều bật thang quá vậy trời…kiểu này cõng chị lên tới
phòng xong chắc thở bằng lỗ rún luôn quá. Cũng may lưng nó cũng đỡ đau với lại
vết thương chưa đủ thời gian dài để có cơ hội tàn phá sức khỏe nó, lúc này nó vẫn
khá khỏe, mang vác vật nặng vẫn không thành vấn đề nói gì cõng chị. Lên tới
phòng chị, nó mở cửa vừa đứng thở vừa với tay tìm công tắc để mở đèn. Căn phòng
rực sáng bới ánh đèn, nó thực sự bị choáng ngợp bới những gì đang có trong
phòng chị. Toàn là màu trắng tinh, trắng tinh khôi từ chiếc giường cho đến tường
nhà, phòng chị cứ như thiên đường của màu trắng, nhưng không phải màu trắng đơn
điệu không mà còn xen kẽ bỡi những gam màu khác, không quá đậm mà nhạt nhạt vừa đủ để bất cứ ai cũng phải ngỡ
ngàng trước sự tinh tế. Lần đầu tiên nó mới cảm nhận được sự quyến rũ của gam
màu trắng. Nó chầm chậm bước chân vào, đây là lần đầu tiên nó bước chân vào
phòng chị, đến tận giây phút đó nó vẫn sẽ không thể biết rằng đó là bước chân
thực sự đầu tiên của nó bước vào cái thế giới kỳ lạ của chị…và nó cũng không biết
rằng bước chân ấy là bước chân đầu tiên cho những chuỗi ngày dài đầy những sự
việc kỳ lạ, khó tin, hoang đường….về sau.
Nó nhẹ nhàng đặt chị nằm
lên giường. Giường chị màu trắng, những chiếc gối bông, chiếc mền cũng là màu
trắng tinh khôi xen lẫn với những đóa hoa cúc dại li ti đúng như sở thích của
chị. Chiếc giường êm và mát ngay khi chạm vào, gương mặt chị lún sâu vào chiếc
gối bông, người chị cũng nhỏ bé hơn bởi bao quanh chị là màu trắng của mền bông
êm ái, nhìn rất giống phong cách của chiếc giường ngủ người nước ngoài nó hay bắt
gặp trên phim. Phòng chị máy lạnh hình như vẫn chạy suốt ngày nên không khí
trong phòng khá lạnh nhưng chẳng có mùi của không khí máy lạnh đâu nhé, ngược lại
là mùi hương lavender thoang thoảng, nó nhận ra mùi này bởi nó cũng thích xịt
phòng bằng mùi lavender.
-
Rồi chị ngủ đi nhox về nha
Nó mĩm cười kéo chiếc mền
phủ lên người chị, vừa định leo xuống giường đi về thì chị kéo tay nó lại
-
Nhox!
-
Sao chị?
-
Nhox ru chị ngủ đi!
-
Sax!...Trời đất! Nhox đâu có biết ru!
-
Thì nhox đọc cái này cho chị ngủ đi…nha..cái này nè
Chị với tay rút từ phía
sau gối ra một cuốn sách. Là cuốn Rừng Nauy. Nó im lặng cầm cuốc tiểu thuyết từ
tay chị.
-
Giờ mà đọc tiểu thuyết gì…rồi chừng nào nhox mới được
về
-
Hihi ai cho về. Đọc cho chị nghe đi…chừng nào ngủ nhox
hả về.
-
Nhưng mà khuya rồi…hổng tiện đâu!
-
Đi…nhox…đọc cho chị nghe đi…nhox
Đố thằng con trai nào ngồi
đó như nó nghe cái giọng nhõng nhẽo của chị mà không xiu lòng, nó vốn chẳng bao
giờ làm trái lời chị thì dù cái tính cộc cằn khô khan của nó có lạnh lùng đến
đâu cũng phải chịu thua chị.
-
Rồi rồi…cũng phải để nhox ra nói với chú ba một tiếng
chớ
-
Hihi nảy chị nói rồi.
-
Nhưng mà để đi ra rửa mặt uống miếng nước rồi chào chú
ba một tiếng đã.
-
Vậy hả…nhox đi nhanh nhanh nha.
Nó bước xuống cầu thang
cũng vừa lúc chú ba đang đóng cửa chính nhà lại.
-
Dạ con
-
Ừ nảy cô Phương nói với tui rồi. Xe câu tui để trong
nhà xe. Cậu ngủ hổng quen ngủ trong phòng cổ thì chút vô cái phòng kế bên ngủ
cũng được. Phòng đó cổ để dành cho cậu Phong ngủ.
-
Dạ…con biết rồi. Bộ thường ngày chị hay nhõng nhẽo như
vậy lắm hả chú
-
Hề hề vậy đó cậu. Mà cổ chị nhõng nhẽo với cậu Phong
thôi, cậu là người thứ hai cổ cho vô phòng đó. Nhà này cổ hổng cho ai vô phòng
cổ ngoài cậu Phong. Cậu quen cổ lâu chưa bào nào giờ tui hổng thấy tới chơi
-
Dạ con quen chị cũng mới đây. Nói mới nhớ chắc cũng một
năm thôi chú
-
Chà! Vậy lạ nghen. Nào giờ tui hổng thấy ai được vô
phòng cổ hết. Khách khứa bạn cổ tới chơi toàn ở phòng khách. Chắc cổ quý cậu lắm.
Cậu là sao với cô Phương?
-
Dạ con coi chị như chị ruột đó chú
-
Tui hiểu rồi! Vậy cậu cứ tự nhiên giống cậu Phong. Có
gì cậu cứ hỏi tui.
-
Dạ vậy chú cứ đi ngủ trước. Con vô chơi với chị.
Chú ba cười xòa bước về
phía sau, nó cũng quay trở lên phòng chị mon men vào tollet để rửa mặt cho sạch
bụi đường, rót một miếng nước uống rồi mới lại ngồi xuống kế chị.
-
Sao nhox đi lâu quá dzạ?
-
Thì nói chuyện với chú ba chú
-
Xí! Làm chờ lâu muốn chết. Suýt ngủ mất tiêu rùi nè
-
Ngủ luôn phẻ, đỡ đọc mõi miệng
-
Hihi đáng ghét…nhox đọc đi…mà cho chị uống nước với.
Chị giật ly nước trên
tay nó uống ực cái hết sạch rồi mới chịu nằm ngiêng người trở lại nhìn nó. Cầm
cuốn tiểu thuyết lên lật lật sơ qua, không khó để nó tìm thấy chỗ đánh dấu
trang đã đọc rồi của chị.
-
Đọc thiệt hả?
Nó nhìn chị dò xét. Chị
gật đầu mĩm cười.
-
Hihi thiệt mà!
-
Mệt ghê! Giống ru con nít ngủ quá trời!
-
Hihi kệ chị!
-
Rồi vậy nhắm mắt lại chuẩn bị nghe tra tấn nè
-
Hihi
Nó bắt đầu đọc từ trang
chị đánh dấu. Trước giờ nó đọc sách đều đọc thầm cho nên giờ đọc thành tiếng
cũng không quen, cộng thêm tâm lý là đọc cho chị ngủ nên nó đọc thì đọc chứ chả
nhập được miếng nào trong câu chuyện tiểu thuyết, chẳng nhớ chẳng hiểu đầu cua
tai nheo gì hết. Thi thoảng nó ngừng đọc liếc qua nhìn chị, uống miếng nước rồi
tiếp tục đọc. Căn phòng im lặng, chỉ còn âm thanh từ một thằng nhox đọc tiểu
thuyết ru chị ngủ, tiếng kim đồng hồ…thi thoảng có tiếng gió lùa nhè nhẹ vào cửa
kính chưa được đóng chặt. Nó đọc khá lâu, khoảng nửa tiếng gì đó thì phát hiện
chị của nó đã ngủ say từ lúc nào, gương mặt chị ngủ giữa đống mền gối bông màu
trắng thực sự rất giống thiên thần trong tưởng tượng của nó. Mỗi người đều tưởng
tượng về hình mẫu thiên thần khác nhau…có lẽ nó đã tìm ra hình mẫu chính xác nhất
trong trí tưởng tượng của nó về thiên thần. Bất giác thực sự cảm thấy mình quá
may mắn khi có một người chị xinh đẹp đáng yêu như vậy…Giấc ngủ của chị bình
yên, xinh đẹp như gương mặt chị lúc này vậy…nó mĩm cười, cảm giác bình yên len
lõi vào trong người nó, mọi đau buồn dường như tạm lắng lại nhường chỗ cho niềm
vui nhè nhẹ. Thầm cảm ơn sự có mặt của chị…nếu như không có người chị này bên
nó ngay lúc ấy, không biết nó sẽ đau khổ, điên cuồng như thế nào bởi đằng sau
cái nụ cười của nó ngay từ lúc nhìn em đau đớn, ngơ ngác đưa ánh mắt về phía nó
trên thánh đường…là cả một con quỷ đang gào thét vì đau, vì giận, vì hận những
con người đưa em đi xa. Nó là một thằng nhox còn trẻ, suy nghĩ của nó vẫn còn rất
nóng, rất nhiệt như chính cái tuổi của một thằng con trai vừa mới lớn, như bao
người, nó vẫn mang trong mình cái tính bồng bột, bốc đồng của tuổi trẻ….và
không có chị xuất hiện có lẽ ngay khi bước chân về SG nó sẽ làm một cái gì đó
có thể là điều dại dột không chừng.
Nhẹ nhàng đứng dậy bước
khỏi giường chị. Nó đi lại khẽ đóng sát cái cửa kính ngoài bancol phòng chị lại
cho gió khỏi lùa vào. Bên ngoài trời không quá tối vì có những ngọn đèn đường,
cả đèn phía trước cổng và đèn bên trong vườn nhà chị khiến cảnh vật xung quanh
hiện lên một cách bình yên, dịu dàng. Nó rót một ly nước, tắt đèn rồi bước đến
ngả người lên chiếc ghế sô-pha trong phòng chị…Lần đầu tiên nó qua đêm trong
phòng một người con gái kể từ khi đặt chân lên SG, lần đầu tiên nó im ngủ giữa
thế giới riêng của chị…thế giới của nữ hoàng…thế giới của những điều kỳ lạ. Sài
Gòn…bình yên lắm!
Gửi những ai đã và đang kiên nhẫn
dõi theo từng dòng chữ của My Life rồi đến My Daisy ngày hôm nay….gửi cả những
ai đã không thể kiên nhẫn đọc đến dòng chữ này…rằng…”My Daisy…thực sự mới bắt đầu”
:) ...
Trả lờiXóacứ tiếp đi mình chờ hehe. Nhưng mà bạn đừng để lâu quá đâ ra nản, ra nhanh xíu đi. 1 tuần 1 chap cũng được, cho nó đều
Trả lờiXóaCứ 2 ngày mình lại vào hóng 1 lần, nó thành thói quen mất oy, lâu lâu không có chap mới thì lại mở cái cũ ra đọc lại cho đỡ ghiền, mong chờ...
Trả lờiXóaE cung thay1 tuan 1 chap thi hop ly hon . Nhu vay dung nhip dieu hon . Ng xem de danh theo doi hon . Hihi...2394 lan 1.
Trả lờiXóaLink dẫn http://mylifengayhomqua.blogspot.com luôn nằm đầu tiên trên thẻ ghi nhớ của Chrome hay firefox ...
Trả lờiXóa”My Daisy…thực sự mới bắt đầu”....lót dép hóng
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaHay quá
Trả lờiXóachà,câu này làm mình tò mò đây
Trả lờiXóa:P mỗi ngày đều vào xem có chap mới không...em sẽ mãi theo dõi những hồi ký của anh...
Trả lờiXóa2393 lần 1,còn từng này ngày sao,thật vui quá đi,không dài cũng không ngắn
Trả lờiXóathanks bạn nha truyện hay quá. Cuộc sống có quá nhiều điều thú vị mỗi người có 1 câu truyện....
Trả lờiXóak đc drop nha
Trả lờiXóa2392 lần 1,còn 6 năm rưỡi nữa sao,:)
Trả lờiXóalại phải đợi chờ mình vừa đọc xong chuyện của M hum qua lên lại phải tạt vào xem hum nay cậu có cảm xúc gì hok
Trả lờiXóaHài,cmt của mình đâu r.
Trả lờiXóahttp://www.youtube.com/watch?v=SchML8rts2o&list=PL6oVEND5lGXJq78ZCadjJk1HQxorkYt7w
Trả lờiXóahttp://www.rainymood.com/
Chả có gì tốt hơn khi đọc truyện tình với Bằng Kiều và 1 chút mưa. Sài Gòn nó thế, sáng nắng chiều mưa trưa ẩm ướt đêm mát mẻ.
Cứ nở 1 nụ cười với những đắng cay cuộc đời...
Chính hôm nay t đã tìm được cảm xúc như ngày nào đọc my life.
Trả lờiXóaAnh Mon cố lên ha, em tin anh sẽ chờ đc và làm được những điều mình muốn. Đánh cược hết vào anh đó =))
up tiếp đê M ơi
Trả lờiXóanhoc M oi! ko biet nen khuyen ban co len hay bo cuoc! nhung cung muon khuyen ban hay co len! hay lam theo con nguoi ban nghi! de sau nay mai mai ban dung bao gio hoi han! quyet dinh sao cung dc mien dung hoi han! chi nhoc moi cam nhan dc sau loi hua 10 nam nguoi ay co quay lai hay ko! tin hay ko la o nhoc!
Trả lờiXóavới câu chuyện đời của Nhoc tui thấy thích tính cách của Nhóc, thích cách sử lý tình huống của Nhóc trong lúc khó khăn nhất! Nhưng có 1 tình huống tui thật sự tiếc. Tại sao Nhóc lại dt cho mẹ nhỏ Thy gặp trong tình huống đó? có lẽ vì Nhóc khi đó còn quá nhỏ! người lớn và đặc biệt với tính cách mẹ nhỏ Thy. mình nghĩ nhóc ko nên làm vậy. nghe lời anh 2 Thy, có lẽ chỉ vài tháng rồi mới gặp sẽ tốt hơn. Người ta có thể sẽ không nghĩ ra cách đó để ép hai bạn xa nhau! cố lên! có chap mới để đọc hay ko cung hok sao! đợi hay từ bỏ là do nhóc! nhung hay nhớ đừng bao giờ hối hận!!!
Trả lờiXóaAnh Mon cho em hoi bay gio anh con gian me chi Thy khong :D em vs cac CMT se khong gian me chi Thy dau vi lam gi co chuyen em gian ke ma em (Khinh) neu co (co duyen xao hop) me chi thy doc duoc nhung dong chu nay hay mo to mat' doc cho ro . 1 Ba dung co lay nhung dong tien ma danh gia nhan pham va tinh cam vi lam gi Ba' co tinh cam con nguoi co chu vo tinh qua Ba' ah .2 Ba' bao thuong chi Thy muon tot cho chi thi Ba' lam roi lam gi co nguoi me nao ban con minh cho nguoi ta chu o xu nguoi khong co ban be , nguoi than chia se thi the la tot cua Ba' do nhi cai do la loi dung thoi Ba' ah .3 Hanh phuc do la cai gi Ba' co biet khong tu nho Ba' da lam cai Ba' goi la hanh phuc cho chi Thy bao gio chua . Chua dung khong,den luc chi Thy da tim duoc hanh phuc ba lai lam gi ba co biet khong cai Ba' goi la hanh phuc do nhi . 4 Ba'( tu sat) thi qua la hen' lam de gay ap luc cho chi Thy cai do la mot nguoi me nen lam cho con gai minh do nhi,no tien thi thieu gi cach tra hay Ba' van muon vao con duong Casino loi dung con gai minh tiep, dung roi con gai Ba' sinh ra de lam mo vang cho Ba' khai thac tu tu ma dung khong Ba' ( mot nguoi me tot la the nay day ) neu Ba' doc duoc nhung dong chu nay cua toi thi chi danh cho Ba' 3 tu ma thoi ( Nguoi Me Tot ) con day la loi em Gui tang anh Mon _Kun neu doc duoc nhung dong chu nay. Hay co gang song tot cham lo suc khoe doi 6 nam nua chi Thy ve 10 nam qua la dai doi voi anh vs chi Thy . chac chi Thy phai co chuyen gi quan trong moi bat anh hua 10nam cho chi vi khong co' gi ma chi bat anh doi phai co mot cai rang buoc cua chi doi voi anh . Neu anh con tinh cam voi chi Thy thi hay cho va doi anh nhe' em voi cac ban tren forum se cho mot kai ket hoan hao cua anh chi . ( Neu hon 10 nam chi Thy van chua ve thi Anh hay bay sang canada tim chi, neu chi song hanh phuc ben do anh noi mot loi dut khoat de ca hai do phai dau kho va rang buoc nua,con chi khong hanh phuc thi anh hay dua chi ve VN song cham lo cho chi ) day la loi chia se mot fan cua anh khong biet anh doc duoc nhung dong chu nay hay khong .Con nguoi tao ra cai goi la ( Ki Tich ) thi em mong anh tim duoc cai goi la ( Ki Tich )cua minh .Minh viet ra cai goi la tu day long minh cung se co nhieu cmt nghi giong minh va cung nhieu nguoi nem gach minh, minh khong quan tam du luan cac ban the nao chi tin tinh cam cua minh danh cho anh Mon nhu mot nguoi ban tam giao chia se ma thoi (Minh khong quen go ki tu ae thong cam nhe :Z )
Trả lờiXóacố lên nha Mon, mọi người vẫn luôn bên cạnh ủng hộ Mon
Trả lờiXóavẫn còn 1 chặng đường dài đang chờ đón bạn M ak. Thời gian là một thứ sức mạnh vô cùng lớn nó có thể làm phai nhạt mọi thứ nhưng trong tình yêu thời gian nó chỉ là liều thuốc thủ cho phản ứng tính yêu mãnh liệt hơn thôi, đọc chuyên của bạn tôi cũng chưa biết sau này sẽ ra sao? nhưng hãy cứ tiếp tục cố gắng để bạn không phải hối hận. Trường hợp rủi ro nhất của bạn là Thy sẽ bị tình cảm của người chồng cũ cảm hóa. Các cụ có câu:" lửa gần rơm lâu ngày cũng bén". Trong khi cậu cứ chờ đợi 1 quang đường theo tôi là cũng dài mà có thể sẽ là tuyệt vọng( đấy là trường hợp rủi ro thôi dừng bi quan nha). Nhưng nếu sau quãng thời gian đó Thy lại chở về bên bạn thì tình yêu của các bạn đúng là vô hạn dành cho nhau, cuộc sống sau này sẽ tràn ngập hạnh phúc vô tận. Có thể nói:" thời gian sẽ trả lời tất cả".
Trả lờiXóacâu truyện còn chưa tới hồi kết,muốn đoán cũng không biết phải đoán ra sao,chỉ cầu cho điều tốt nhất xảy ra,còm men của bạn kia dài lê thê mà k dấu,đọc quay hết cả cuồng
Trả lờiXóahnay là 2390 ak`
Trả lờiXóaVan dang la qua khu a Mon co the viet mot chut ve hien tai dc ko. Chuyen con nhju bj an qua dj mong se dc doc het ve a. Cho chap tjep. Hj thich nhat chi p vj tinh cua chj. Thuong Han vj tjnh cam danh cho a mon . Yeu nhat thy vj dieu j chac ai cung hieu. Mong mot ket thuc co hau
Trả lờiXóamình luôn theo dõi my daisy,mong m có sức khỏe để tiếp tục câu chuyện
Trả lờiXóachao ca nha
Trả lờiXóachưa ra chap mới nữa chán wa' đi...:((
Trả lờiXóaMy Daisy chỉ mới bắt đầu nhưng bắt đầu 1 cách từ từ quá
Trả lờiXóacố lên M ơi. Mọi người vẫn luôn đồng hành cùng với M. Cố gắng giữ sức khỏe tốt nhé. Sức khỏe là quan trọng nhất.
Trả lờiXóaMình tin chắc rất rất.... nhiều đọc giả vẫn lun theo dõi MY DAISY và Mon. Cố lên M. hihi
Trả lờiXóaAnh MON cho phép em chia sẻ câu truyện của anh trên RSS ola nhé anh. :3
Trả lờiXóaMong Thy quay về quá,only Thy thôi,2380 lần 1
Trả lờiXóa6.5 năm nữa thôi,nhanh zữ,6 năm nữa chắc đủ điều kiện tài chính để tài trợ đi tìm Thy :)
Trả lờiXóaMình cũng như Moon...
Trả lờiXóaThực sự cảm thấy mình quá may mắn khi có một người chị xinh đẹp đáng yêu như vậy… Thầm cảm ơn sự có mặt của chị…
có lẽ.... Hân thật sự có tình cảm với Mon... còn chị Phương... tính cách- hành động và suy nghĩ là một chuỗi mâu thuẫn không có lời giải! Rất mong chờ những chap tiếp theo!
Trả lờiXóaTiếp tục viết, đừng ngừng nhé :)
Trả lờiXóaHay quá, hãy viết đến khi chị Thy về anh nhá. 😋😪
Trả lờiXóaTại sao phần trước M bảo bố mẹ chị mất trong ti nạn, phần này sao lại bả bố mẹ chị đi bình dương
Trả lờiXóako đọc đoạn vì nhớ b.m đã mất lên chị của nó gọi luôn dì dượng là ba mẹ à ???
Xóa