Nắng lên cao
khiến thời tiết bên ngoài ấm hơn đêm qua nhưng nhiệt độ so với những thành phố
khác thì ĐL buổi sáng vẫn tính là lạnh. Nước ấm chảy qua người khiến từng lổ
chân lông trên người nó giãn ra khoan khoái, những men say và cả men tình như
tan biến hẳn theo dòng nước. Nó không có thói quen tắm buổi sáng nhất là cái tiết
trời ở thành phố này, nhưng từ lúc nào không hay nó đã thành thói quen tắm sau
khi rời khỏi giường. Có lẽ bắt đầu từ lúc nó thay đổi trở thành nó như bây giờ,
hình như đã lâu lắm rồi chẳng ngủ một mình, mỗi lần thức giấc đều có một cô gái
qua đêm với mình nên tự nhiên buộc phải hình thành thói quen, dù sau không thể
ra ngoài mà trên người còn dính đủ thứ mùi vị ái ân với ai đó, hoặc có thể dùng
từ “mùi hư hỏng” của một tay chơi.
Vệ sinh tắm
rửa sạch sẽ xong nó mặc lại quần jean cũ rồi để trần ra khỏi wc, vấn đề dở khóc
dở cười ở đây là không có áo sạch để mặc, quần lót cũng không nên sự thật bên
trong quần jean nó hoàn toàn thả rông. Thôi kệ mặc tạm đi kiếm ông anh La xin
cái áo rồi về khách sạn tính tiếp, dù sao mới bị yêu xà hút cạn kiệt hết hơi rồi,
tầm này thả rông không ảnh hưởng thuần phong mỹ tục cho lắm. Ra khỏi wc thì thấy
bà cô yêu xà cũng đang thả rông ngồi chéo chân sấy tóc, cơ thể chỉ mặc mỗi chiếc
áo khoác jean của nó nên không đủ che lấp đi da thịt rực lửa trên người mình,
thà không mặc thì thôi chứ cái kiểu hờ hững như này thiếu chút lôi tuột bản
năng đàn ông nó ra. Ráng hít thở lấy bình tĩnh dằn lại ý nghĩ ngấu nghiến cô
nàng nó ngó một vòng phòng thì nhận ra quần áo của nó và cả cô nàng đều được
gom lại trong túi đựng quần áo dơ chuyên dùng ở các villa khách sạn, mền gối
trên giường được xếp gọn gàng, hiện tại cả căn phòng trừ bàn trang điểm còn bày
đầy son phấn make up của cô nàng thì mọi vết tích hỗn loạn đều được cô gái xinh
đẹp này dọn dẹp xong. Thấy nó nhìn cô nàng cười nhẹ lên tiếng.
-
Mun
coi túi Mun thiếu gì hông, em gom đồ anh bỏ hết vô túi rùi á? Còn quần áo em với
Mun dơ hết trơn rùi, hông có mặc lại được đâu.
-
Hơ
không sao, để anh hỏi ông La kiếm đồ mặc đỡ. Còn cô nương ở trong đây làm đẹp
đi, chờ chút anh kiếm quần áo cho mặc.
-
Hihi
Mun lo kiếm đồ mặc đi, khỏi lo cho em. Em mới gọi điện kêu con bạn đem đồ sạch
qua dùm em rùi, tại nay nó rủ em đi chơi nè.
-
À
à! Vậy ra cũng không cần anh đưa về đúng không?
-
Uhm!
Tại em hẹn với nó bửa giờ rùi mà quỵt kèo sợ nó chửi em chết luôn đó, chứ hông
là em ở chơi với Mun nữa rùi.
-
Ấy
thôi! Đừng…đừng chơi với tui nữa, quéo thiệt rồi cô nương. Đi chơi với bạn đi!
Nghe nó nói
cô nàng cười khúc khích trừng mắt duỗi chân dài khêu khích ngay chổ bụng dưới
nó.
-
Nghe
thấy ghét nha Munnn! Tính chơi xong dong hả Munnnn?
Nó ho khan
đưa tay chụp chân dài trắng mịn của cô nàng lại.
-
Khụ!
È hèm…bình tĩnh, ý anh là bạn bè trên hết, không hề dong đâu.
Bà cô liếm
môi cười như yêu nữ khiến nó rợn hết sống lưng, tay điệu đà ngoắc ngoắc một
cách lả lơi.
-
Hí
hí dựng đứng vậy rùi mà quéo gì trai trẻ?
Nó giật giật
khóe miệng vội dùng tay đè “thằng em” hư hỏng đang tính ngóc dậy bên dưới của
mình nhảy lùi lại, tầm này cần rời xa bà cô yêu xà này càng xa càng tốt. Chứ đứng
gần cái dáng người hừng hực kiểu này của cô nàng thì tới thái giám cũng không
chịu nổi chứ nói gì thằng con trai mới lớn như nó. Phải công nhận da thịt, dáng
người cô nàng này quá sức cám dỗ đàn ông phạm tội, hên là xung quanh nó không
thiếu “chân dài” chẳng kém cô nàng, chứ không thì có chết trên bụng cô nàng
cũng phải liều cái mạng.
-
Khụ!
Cái này…ờ thôi em ngồi đó chơi một mình đi, anh đi kiếm đồ mặc đây.
Nói xong nó
co giò đi về hướng cửa phòng, vừa mở cửa ra thì cô nàng lên tiếng.
-
Từ
từ coi anh Munnn!
Nó vỗ đầu một
cái quay lại nhìn cô nàng.
-
Sao
nữa?
Cô nàng
không nói gì mà xòe bàn tay thon dài hướng về nó tủm tỉm cười, nhìn cái kiểu lả
lơi của cô nàng nó ngứa răng gần chết.
-
Hả?
Xòe cái gì nữa cô nương?
Bà cô cười
khúc khích hất mặt chuyển sang chế độ ngượng ngùng dễ thương.
-
Hihi!
Cho em ít tiền xíu đi ăn với bạn đi Munnnn!
-
Ớ…
Nó ngẩn người
ra, ngay khi ý nghĩ “ăn bánh trả tiền” sắp dâng lên trong đầu thì cô nàng cắn
môi nói tiếp.
-
Hông
phải như anh nghĩ đâu…
-
À
hả anh chưa kịp nghĩ gì mà. Ủa chứ tiền cô nương đâu?
-
Nhìn
mặt biết liền. Hì tiền em hồi tối chơi cá ngựa bị thua anh Xí với chị Trân hết
trơn, nên mới bị anh Xí bắt cho Mon gán nợ nè. Ác dễ sợ, nhỏ đi làm chưa được
lãnh lương ổng ăn sạch tiền em luôn, âm tiền luôn. Tội nghiệp lắm Mun ơi…
-
Ngừng
ngừng! Biết vậy chơi ăn tiền chi rồi than.
-
Hic
tại sỉn bị ổng dụ á. Giờ người ta làm biếng đi trở ra phố rút tiền, mà xíu đi
chơi bắt con bạn bao hết nó chửi mang nhục luôn đó.
-
Ờ
chắc chơi lổ tiền, lổ luôn người thì vinh quanh dữ à.
-
Thì
tại Mun bào mòn hết người em chớ ai…Mun còn…
-
Ngừng
ngừng…trong túi xách anh đó, muốn nhiêu tự xử đi.
Nó vừa bực
mình vừa buồn cười co giò chạy thẳng khỏi phòng để lại sau lưng tiếng cười hi
hí của cô nàng, nó cảm giác mà đứng nói thêm nữa chắc chắn chịu không nổi với vẻ
mặt đầy cảm dỗ đó. Xuống tầng 2 nó mới đứng lại thở phào trong bụng, không ngờ
dân chơi cũng có ngày phải bỏ của chạy lấy người đúng nghĩa, so về tâm lý nó
thua bà cô yêu xà đó hơi nhiều. Nó lò dò đi dọc hành lang ngó nghiêng, vài cửa
phòng không đóng cửa, tiếng ngái ầm ầm vọng ra khắp mấy căn phòng. Nó nghe thấy
tiếng ồn ào, hình như chửi rủa vang ra từ cuối dãy hành lang. Tò mò đi lại tiện
thể ngó qua một căn phòng cửa mở sẵn thì nhận ra “lão đại” của nó đang nằm ngủ
trong đó, bên cạnh ông Gạo còn có ông Hưng và ông anh La, ba gã đàn ông nằm phè
phởn gác chân lên nhau ngái o o. Dưới sàn có ly và vỏ chai rượu lăn long lóc,
rượu đổ dài ra sàn khiến mùi men nồng xộc thẳng vào mũi nó. Ba cha nội này quá
đổ đốn, không hiểu đêm qua làm sao mấy ổng lếch lên được tới phòng ngủ, thậm
chí vô phòng rồi vẫn ráng ôm rượu theo three some tới gục cả đám. Nghe ba tiếng
ngái như dàn giao hưởng vậy thì chắc mấy ổng còn thở, chưa hẹo ông nào. Nó lắc
đầu buồn cười đi tiếp không thèm đóng cửa, tầm này mà đóng cửa chắc mấy ông anh
hẹo luôn với cái mùi rượu nồng nặc trong phòng, sau hôm nay chỉ cực cho ai dọn
villa. Đi tới phòng cuối hành lang ngó vô thì nó đứng tròng với hình ảnh trong
phòng, ông Chiến và ông Chí đang vật nhau dưới sàn, ông Chí cứ cắm cái đầu trọc
huỳnh huỵch vô ngực ôm Chiến, còn cha nội Chiến hai chân kẹp chặt ông Chí, một
tay cứ táng bốp bốp lên cái đầu bóng loáng ông Chí. Đặc biệt cả hai ông đều
dùng một tay giằng co dưới hán nhau, ông nào cũng phồng mang trợn mắt dùng hết
sức bình sinh ráng bóp cho được “thằng em” đối phương. Một cô gái rất xinh đẹp
có đôi môi gợi cảm một tay cầm chiếc mền quấn lấy cơ thể hình như đang không mặc
quần áo, tay kia cô gắng can ngăn hai ông anh. Trên giường có ông Mật đang nằm
bắt chéo chân rung đùi hút thuốc, phía góc phòng chổ bệ cửa sổ có một chiếc ghế
sô-pha dài, ông Củi thản nhiên dùng gối bịt tai nằm nhắm mắt ngủ.
-
Đm
thằng hói! Tau cho mày vừa hói vừa bể trứng!
-
Lịt
pẹ con chó này…tuổi gì ăn tau à, dám ăn tau à…lịt pẹ lịt pẹ…
-
Hic
hai anh ơi…từ từ nói chuyện…hai anh ơiiiii…
Nó giật giật
khóe miệng đứng hình một chút nhìn hai cha nội vừa vật vừa chửi rủa nhau, ở giữa
là cô gái cô hết sức can một cách bất lực.
-
Cái
này…
Nghe tiếng
nó hai ổng chỉ nhìn thoáng một cái rồi tiếp tục đỏ mắt hòng bóp trứng nhau, ông
Mật phất phất tay cười tươi chào nó, ông Củi ngẩn đầu dậy liếc nhẹ một cái rồi
tỉnh rụi kéo gối lên mặt xoay chổ khác, cô gái thì như mừng rỡ vội lên tiếng.
-
Hic
anh Mon hả? Hic hic anh ơi…phụ em can mấy ảnh. Đánh…đánh thiệt nè anh ơi.
-
Cái
này…vụ…vụ gì đây?
-
Hic
em…em hông biết…hồi nảy anh Chiến rủ em qua đây chơi, xong tự nhiên anh Chí nhảy
vô…rồi cái vầy luôn nè. Anh phụ em với…
Nó ngơ ngác
ngó qua ông Mật, cha nội thản nhiên cười cười.
-
Giành
gái! Tau nói kệ mịe mà ẻm không nghe. Hà hà em gái can tụi nó chi mệt, lại đây
dậm lưng cho anh mày có nghĩa hơn.
-
Hic…nhưng
mà…Hic anh Mon…giờ sao anh?
Nó tuy chưa
hiểu mô tê gì nhưng cũng thấy vừa bực mình vừa buồn cười đi lại đẩy cô nàng ra
chổ khác phất phất tay.
-
Kệ
mấy ổng đi cô nương, đi chổ khác chơi cho khỏe.
-
Nhưng
mà…
-
Đúng
rồi! Mày lại dậm lưng dùm anh coi Quyên, mỏi quá!
-
Hic…
-
Dậm
lưng dùm ổng đi em, dậm gãy luôn càng tốt.
Cô nàng chu
miệng ngập ngừng một chút mới lò dò đi lại leo lên giường, dáng người cao ráo,
thấp thoáng ba vòng rực lửa…nhưng tầm bà cô này dậm lên cái xác to như kinh
kông của ông Mật thì có khi thêm một hai cô nàng cỡ vậy nữa mới dậm gãy được
lưng ổng. Ngó cô nàng không quần áo nhưng quấn hờ hững chiếc mền che đi cơ thể
nóng bỏng đang như con mèo dậm tới dậm lui trên lưng ông Mật một hồi nó mới thở
dài ráng dời mắt khỏi cơ thể cô nàng quay qua nhìn bất lực hai cha nội đang vật
nhau. Nó đi lại hai tay chụp lên đầu hai ổng đẩy ra, hai cha nội khỏe quá, nó
ráng hết sức bình sinh còn sót lại mới kéo được đầu hai ổng ra một chút để nhìn
thấy mặt hai ông anh.
-
Tạm
ngừng…bình tĩnh…hết sức bình tĩnh. Nói nghe coi vụ gì đây?
-
ĐM
mày ra chổ khác! Để tau chơi chết mịa thằng hói này.
-
Lịt
pẹ con chó mặt rổ này tuổi gì ăn bố! Mày khỏi phải lo Mon!
Nó lắc đầu gồng
cơ thịt, hít cơ mông hai tay bóp cứng mặt hai ổng đẩy qua hai bên sau đó ngồi hẳn
lên người hai ổng dùng sức nặng cơ thể để tách hai ông ra.
-
Đm
thằng nhóc đi chổ khác chơi, xong thằng hói tau xử mày bây giờ.
-
Lịt
pẹ mày Mon…
Nó không
thèm để ý hai ổng đe dọa tiếp tục kéo đầu hai ổng ra, bị nó ngồi vô giữa khiến
hai ổng đành ngoi đâu qua hai bên lấy hơi thở tuy nhiên tay chân vẫn quấn chặt
lấy nhau, tình huống này rất tốt, ít nhất hai cha nội không có thế mà xử tới
nó, chứ hai ổng mà có thời gian đồng lồng bóp trứng nó thì oan mạng. Nó chen đầu
xoay qua kê trán mình vô cái đầu trọc của ông Chí, vừa thở hồng hộc vừa trừng mắt
với ổng.
-
Nói
em nghe coi mắc gì đánh lộn với ổng?
Ông Chí
không có tay đẩy đầu nó ra vì bận giằng co với ông Chiến nên chỉ đành dùng cái
đầu trọc ráng đẩy đầu nó ra chổ khác, vừa thở như trâu vừa nghiến răng.
-
Lịt
mịe hôm qua con chó này nhân lúc bố say vác bố qua đây, chúng nó ăn gái của bố.
Mày xem…
-
Cái
này…
Nó đẩy đầu ổng
ra rồi xoay qua ông Chiến.
-
Giải
trình đee anh!
Ông Chiến
nhe răng vừa thở vừa cười gằn giọng.
-
Hà
hà công tau với thằng Xí dụ mấy ẻm nguyên đêm, thằng hói này tính nhảy vô ăn
ké. Chơi trên đầu anh mày đâu có được…
Nó đẩy đầu
ông Chiến ra quay trở lại ông Chí.
-
Con
bé ngồi cùng tau trước nhá. Lịt pẹ anh em chúng mày nhân lúc bố say…hàng dâng tận
mồm nhưng tỉnh dậy thấy nằm với thằng Mật, cay không?
Nó bịt miệng
ổng quay trở lại ông Chiến.
-
Đm
nó chơi trên đầu tau đâu được. Thích chơi gái thì về ngoài ngoải mà chơi, đây
toàn em út địa bàn tau mà mậy.
-
Con
chó này! Khi nào ra kia đừng gọi bố đưa đi đá phò nhá! Lịt pẹ mày...
-
Đá cc. Các anh thấy chú mày sỉn như chó
chết, làm ăn được con mịe gì mà giành, hà hà mày coi nó tính ăn mảnh trên đầu
tau nhưng mà lên phòng nó cho con nhỏ massa xong ngủ mất mịe rồi làm ăn được gì
đâu. Bỏ con nhỏ nằm không tội nghiệp nó...anh thay mặt chú em mày an ủi em nó
thôi...làm đéo gì cay há há há!
-
Lịt pẹ bố thích thế. Sáng bố hết say sẽ
ăn…pịt con mịe chúng mày chơi bố...
-
Ái chà...còn cãi bướng...
-
Như nào...ăn bố đeee!
Nó hết nói nổi đứng bật dậy leo khỏi người hai ông già
đang bắt đầu kẻ chửi người văng tục rồi đồng loạt tiếp tục vật lộn bóp trứng
nhau. Nó ngó qua bà cô yêu nữ đang giả bộ mong manh yếu ớt như con mèo dậm tới
dậm lui đôi chân thon dài của mình trên lưng ông Mật.
-
Hic! Hông phải em nha…mấy ảnh giành con
Mi chứ bộ.
-
Rồi bà cô đó đâu mà em xuất hiện trong
đây?
-
Ngủ với anh Xí bên bển đó anh Mon. Còn
em hồi khuya mấy ảnh xúi em lên đây với anh Củi.
Nói tới đây cô nàng le lưỡi nhỏ giọng lại.
-
Mà anh Củi hông thích con gái ha sao đó
anh. Hồi khuya em chưa có làm gì ảnh hết trơn mà ảnh đuổi em ra, xong mấy ảnh
hông cho em ra nên ảnh kéo anh Mật vô đây xong rinh em quăng qua cho anh Mật
tính đi kiếm chổ khác ngủ. Mà phòng bị mấy ảnh khóa trái cửa thành ra ảnh tỉnh
bơ kéo ghế lại đó nằm ngủ luôn vậy đó anh. Hihi…
-
Cái
này…ợ rồi sao ông Chí trong này đây?
-
Hic
tụi em đang ngủ tự nhiên mấy ảnh khiêng anh Chí quăng vô đây đó anh.
Nó trợn mắt
hả mồm nhìn chằm chằm bà cô hừng hực lửa trước mặt, cái tướng này mà chấp tới
ba ông anh…thứ dữ rồi.
-
Cái
này…đừng đừng nói hồi khuya cô nương chấp 3 nhá?
Cô nàng hơi
đỏ mặt trừng mắt nhảy xuống giường chạy lại đánh lên ngực nó mấy cái, nó nhảy
lùi lại né rủa thầm trong bụng…yêu nữ mà bày đặt mắc cỡ như thiếu nữ ngây thơ
trong sáng ấy.
-
Quỷ
hà! Hihi bậy nha, hông có nha. Hồi khuya mấy ảnh sỉn ngủ như heo á, lau mình
dùm anh Mật xong em mệt muốn chết ngủ luôn tới giờ nè, nghĩ sao em chấp ba. Có
làm thì em làm với mình anh Củi hà em mới chịu nha…
Nó nhếch miệng
nửa cười nửa không, rõ ràng đâu dễ tin lời cô nàng, không làm gì mà quấn nguyên
cái mền, thấp thoáng bên trong là da thịt trắng hồng, ai tin. Thấy nó nhìn ngó
dọc từ đầu xuống chân mình, bà cô yêu nữ chớp chớp mắt, hình như như hiểu ra
suy nghĩ của nó liền trừng mắt thả tay ra. Chiếc mền không được tay cô nàng giữ
ngay lập tức tuôn khỏi cơ thể cô nàng, nó hít mộ hơi khí lạnh vội quay mặt qua
chổ khác…khụ…đó là ý nghĩ nó vậy thôi chứ thực ra mắt nó trợn lớn nhìn chằm chằm
cơ thể không mảnh vải che người của cô nàng hiện ra trước mắt.
-
Cái
này…
Da trắng
quá, cơ thể nóng bỏng chói chang quá…ngực to quá…à ngực…ngực đâu?
-
Ngực…ngực…
-
Nói
gì đó Mon?
-
Khụ!
À không…không có gì…
Nó vuốt mồ
hôi trán thở phào, suýt nói lỡ miệng. Làm gì nó thấy ngực cô nàng, thì ra bên
trong bà cô mặc quần jean ngắn cũn, áo thun kiểu ống quấn ngang người vừa đủ
che đi nơi nhạy cảm nhất trên lồng ngực, nhưng vẫn để lộ hoàn toàn bầu ngực
tròn bên trên lên tới chiếc cổ trắng ngần và bờ vai trần thu hút mọi ánh nhìn.
Nhìn kỹ lại mới nhận ra dáng người bà cô tên Quyên này một chín một mười so với
cô nàng yêu xà Dương Ana, gương mặt sắc xảo, môi dày căng mọng gợi cảm, mi
cong, mắt to tròn, mũi cao thẳng khiến cả gương mặt cô nàng mang nét đẹp tây
lai. Quần ngắn, áo ngắn tuy để lộ phần lớn da thịt nhưng không hề tỏ ra sexy kiểu
rẻ tiền, ngược lại nhờ dáng người cao ráo, da trắng tinh khiến cơ thể cô nàng
càng quyến rũ, gợi cảm không thua yêu xà trong phòng nó chút nào. Thấy nó ngẩn
người ra nhìn mình, cô nàng cong môi ưỡn ngực cao lên chống hông nhìn nó.
-
Hứ!
Tưởng em ở trần truồng rùi nghĩ em three some với mấy ổng chớ gì?
Nó nuốt ực một
cái cười khan.
-
Khụ!
Hơ hơ…không có, không có…chắc chắn không có…Anh thề!
-
Hừ
hừ! Khỏi chối, nhìn là biết anh Mon tưởng em gái dâm tới nổi chấp ba thì có.
Nó gãi đầu rồi
trừng mắt nhìn cô nàng.
-
Cũng
em không. Mắc cái gì quấn mền kiểu vậy làm anh tưởng…
Cô nàng chống
tay sắp tới nách rồi dứ dứ mặt về phía nó, một tay chỉ cửa phòng.
-
Biết
lạnh hông Mon? Sáng lạnh queo mà bên này mấy ảnh mở tung cửa phòng, bên kia anh
Củi mở tung cửa sổ. Lạnh muốn chết, chứ em đâu có rảnh ôm mền chi em.
-
Hơ
hơ hiểu lầm hiểu lầm...Đừng có dảnh cái mỏ lên nữa, sợ thiệt chứ…không làm gì
thì kiếm phòng khác mà ngủ, ai kêu sáng sớm quấn cái mền ở trong này chi cho
người ta nghĩ tùm lum.
-
Hỏi
anh Xí với anh Chiến đó. Mấy ảnh xua em lên đây xong khóa trái cửa nhốt em với
anh Củi chứ ai. Tới hồi hết anh Mật tới anh Chí vô cũng hông thả em ra…tức thiệt
á!
Nó cười nửa
miệng…
-
Chứ
không phải tức mấy ổng vô phá đám âm mưu dứt anh Củi chớ gì?
-
Hứ!
Phải chi ảnh chịu cho em dứt cũng mừng à. Em dụ ảnh lên giường ngủ với em mà ảnh
hông chịu, toàn xua em hông đó.
-
Rốt
cuộc cô nương đâu trong sáng gì mà gân cổ lên cãi.
-
Hừ
hừ! Ai kêu Mon hiểu lầm em…hừ hừ ngủ với anh Củi em mới chịu, người ta hông có
dễ với người khác đâu nha.
-
Mơ
mộng viễn vong. Dẹp cái âm mưu không thiết thực đó đi cô nương.
Nó phất tay
không đôi co với cô nàng nữa, âm mưu dứt ai không dứt, đi chơi lớn đòi dứt cha
nội trơ trơ như khúc củi, thậm chí còn mang nghi án không thích con gái. Tự
nhiên thấy cô nàng Quyên này cũng bá đạo, chỉa mũi dùi vô cha nội “cứng” nhất
nhà, vô cùng đáng nể mặc dù thất bại toàn tập. Cô nàng Quyên xụ mặt kéo nó lại
nhỏ giọng.
-
Hic
anh Mon! Bộ...bộ anh Củi hông thích con gái thiệt hả Mon?
-
Hơ hơ đoán xem?
-
Em đâu xấu đâu anh? Cũng ngon phải hông?
-
Ờ!
Nhìn ngon thiệt nha.
-
Sao
anh Củi hông thèm em? Thảm thiệt đó anh Mon!
-
Haha
tại cô nương lựa kèo khó nhất nhà anh đó. Kèo càng khó…thử thách càng vui
mà…ráng lên người đẹp!
Nó vỗ vai cô
nàng quay lưng đi về phía cửa phòng bỏ lại sau lưng cô nàng xụ mặt cắn môi bất
mãn. Ngang qua hai ông anh vẫn gầm gừ vật nhau dưới sàn, nó vừa bực mình vừa
khinh khỉnh cười nửa miệng liếc hai ổng.
-
Em
không phải người thảm nhất đâu Quyên.
-
Sao
dạ Mon?
-
Trăng
sao gì. Ở đây lo vật lộn giành gái, còn gái thì đang nằm trên bụng ông Xí. Chậc…chậc…vô
dụng!
Nói xong nó
cười ha hả co giò chạy thẳng ra khỏi phòng bỏ lại sau lưng tiếng cười khúc
khích của cô nàng Quyên, tiếng cười ha hả của ông Mật và đương nhiên tiếng chửi
thề của hai cha nội Chí Chiến. Ra khỏi cửa nó thắng kịt lại ló đầu trở vô phòng
bỏ qua hai ánh mắt đỏ rần đe dọa của ông Chí, Chiến.
-
À
quên! Ông Xí đâu em?
-
Phòng
cuối dưới phòng em luôn nè anh.
-
Tầng
1 hả?
-
Dạ!
Nó gật đầu với
cô nàng Quyên rồi ngó hai ông anh lắc đầu thở dài.
-
Chậc!
Cay thiệt hai anh zai nhễ?
-
Đm
thằng ranh con! Mày buông tau ra coi thằng hói!!!
-
Lịt
con mịe chúng mày!
Nó bật cười
co giò đi thẳng xuống dưới kiếm ông Xí tính phá ổng chơi, tầm này mối quan hệ
anh em nó đâu còn ngại nhìn thấy ổng trên bụng gái, coi như đang hì hục nó càng
muốn phá, nói chung phải lấy công đạo dùm hai cha nội trên phòng chứ. Nhắm ngay
cửa phòng chính xác phòng ông Xí đang ngủ, nó vặn thử chốt thì biết chốt cửa
không khóa. Nó cười cười co giò đá tung cửa phòng.
Rầm!
-
A!
Phòng đủ
sáng, một cô gái giật mình A lên một tiếng ngồi bật dậy, chiếc mền bông tuột xuống
để lộ hai bầu ngực căng tròn làm nó hít một hơi khí lạnh, bà cô này đẹp thứ dữ
chứ không phải dạng vừa đâu. Thấy nó nhìn mình cô nàng vội chụp mền kéo lên che
cơ thể hừng hực của mình ngơ ngác. Nó cười cười ngó trên giường, ngó vô wc một
lúc không thấy ai, hơi chột dạ ráng tỉnh bơ nhìn lại cô nàng.
-
Mi
đúng không?
-
Hic
dạ…dạ phải. Ủa…Mon hả? Trời ơi…đứng tim luôn đó!
-
Ông
Xí đâu?
Cô nàng vuốt
vuốt ngực thở phào khiến hai bầu ngực rung rinh thiếu chút làm nó rớt máu mũi.
-
Anh
đi ra ngoài kiếm đồ ăn sáng ha gì đó Mon. Đi nảy giờ rùi!
-
À
vậy cảm ơn nha. Cô nương ngủ tiếp đi.
Nó quay đầu
rút khỏi phòng, được nửa người thì quay lại tủm tỉm cười nhìn chằm chằm cô nàng
khỏa thân còn ngơ ngác trên giường.
-
Khụ!
À…đẹp đó người đẹp!
Rồi nó cười
ha hả đóng sầm cửa co chân rời khỏi phòng bỏ lại sau lưng tiếng nói lanh lảnh của
người đẹp.
-
Quỷ
nha Mon...đồ vô duyênnnnnn!
Villa thiết
kế hiện đại, rộng rãi đầy đủ tiện nghi, xuống tầng trệt trước khi ra tới phòng
khách chính còn phải đi qua phòng giải trí có bàn bi-a, bóng bàn, quầy rượu, tiếp
theo là phòng bếp mới ra tới sảnh phòng tiếp khách. Nhìn từ phòng khách ra sân
nó thấy có vài ba nam nữ trung niên đang dọn dẹp chiến trường ăn nhậu đêm qua.
Đi ngang bếp có một cô gái trẻ trạc tuổi nó đang loay hoay trong quầy, thấy nó
cô nàng dừng tay lại nhìn nó một lúc rồi mỉm cười.
-
Anh
là khách chú La phải hông ạ?
Nó gật đầu
hơi ngượng ngùng vì mình đang ở trần đi long nhong trong villa người ta như kẻ
gian.
-
À
ừ đúng rồi. Bạn là sao ở đây?
-
Dạ
em là quản gia coi villa cho chú La đó anh. Chú dặn em ở đây chờ xem ai dậy thì
chuẩn bị đồ ăn cà phê sáng ạ.
-
Vậy
hả? À bạn thấy ông anh cao cao, đẹp trai, đeo khuyên tai ở đâu không?
Cô nàng nheo
mắt nghĩ một chút rồi nhoẻn miệng cười.
-
Dạ
cái chú đeo khuyên tai trái, đẹp trai vui tính phải hông ạ?
-
Ờ
phải, ổng nham nhở chứ không phải vui tính nha.
-
Hihi
dạ chú đó đang ăn sáng ngoài vườn đó anh.
Nó nhìn theo
tay cô nàng chỉ thì thấy ông Xí đang ngồi ngả ngớn gác chân lên bàn, bên cạnh
có dĩa đồ ăn, ly cà phê đá và một chiếc loa đang xập xình tiếng nhạc bar sàn.
Ba mười mấy gần bốn chục tuổi đầu nhưng mà từ gu nhạc cà phê sáng tới điệu bộ
phải nói không có chút đứng đắn gì sấc, trẻ trâu thôi rồi. Cơ mà ngó ánh mắt
thiếu điều lấp lánh ngôi sao của cô nàng trẻ trung, xinh xắn, dễ thương nhìn về
phía ổng nó đành thở dài ngao ngán. Bảo đảm sớm giờ cha nội xuống kiếm đồ ăn đã
kịp chọc ghẹo làm rung rinh trái tim bé nhỏ con gái người ta. Cưới chị Hạnh rồi
mà còn nhởn nhơ vậy thì không biết hồi chưa đeo gông ổng ghê gớm cỡ nào nữa.
Không hiểu chị Hạnh quản lý chồng kiểu gì để ổng lông bông ra đường ăn chơi,
bay nhảy khắp nơi. Từ ngày Bé Dẹo đưa nó về nhà tới giờ đã thấy phong cách ông
Xí như vậy, nó cũng chưa từng dám nói chuyện với chị Hạnh về chuyện này vì dù
sao quan hệ gia đình là chuyện nhạy cảm riêng của anh chị. Cơ mà cha nội ăn
chơi bay bướm thì thôi, đằng này ổng “làm hư” luôn thằng nó, thích thiệt…à lộn
bực thiệt chứ. Đây không phải lần đầu ổng gạ gẫm, xúi giục con gái người ta lên
giường phá tấm thân trung trinh của nó, tới giờ chân còn run, mắt còn mờ, hơi
thở đứt quãng sắp hẹo tới nơi đây nè.
-
Hì…anh
ơi! Bộ anh không lạnh ạ?
Đang nghĩ
linh tinh thì cô nàng lên tiếng, nó gãi đầu khoanh tay trước ngực ráng che đi đầu
ti của mình mặc dù tự biết bị con gái người ta thấy hết nảy giờ.
-
Ợ
cái này…lạnh thì có lạnh.
-
Hihi
che gì chứ, em thấy mòn mắt rùi.
-
Khụ…khụ!
Tại sao nó
toàn gặp mấy cô nàng mạnh bạo không vậy nè.
-
Hihi
ốm nhôm mà dám ở trần nghen. Anh kiếm áo phải hông?
Nó gãi đầu bỏ
tay xuống, người ta không ngại thấy ti thì mắc gì nó ngại cho mệt người.
-
Ờ!
Khai thiệt là tại áo sống gì bị dính đồ ăn dơ hết rồi. Đúng là đang đi kiếm áo
mặc tạm thiệt.
-
Hihi
hông lẽ anh tính ở trần đi ra đường kiếm áo hở?
Nó trừng mắt
với cô nàng.
-
Biết
vậy còn hỏi. Sân nhà…làm người tốt giúp đỡ đi bạn đẹp.
Cô nàng che
miệng cười khúc khích.
-
Hihi
vậy anh ăn sáng gì hông?
-
Ớ!
Gì mà đổi đề tài như chong chóng vậy cô nương?
-
Thì
anh ăn sáng gì em làm cho nè, rồi đợi chút em kiếm áo cho mặc. Hiểu hông?
Nó thở dài
trước giọng cười trêu tức của cô nàng, nói chung nó còn hiền quá, tới bà cô trẻ
ngang nó chưa quen biết cũng có thể chọc ghẹo nó được. Nghĩ cũng phải…làm cho
ông anh La thì không thể rụt rè, ngại ngùng.
-
À
rồi hiểu rồi. Ăn sáng hả? Cũng được…có nhiều món hay sao bạn đẹp?
-
Có
bún bò, mỹ quãng, cơm chiên, bánh mỳ xíu mại…rùi đồ ăn tươi chưa chế biến hồi
khuya mọi người nhậu cũng còn nhiều lắm. Anh ăn gì em làm đem ra liền, nhanh lắm.
Nó hất mặt về
phía ông Xí ngoài sân.
-
Cha
nội ngoài ngoải ăn gì?
-
Dạ
bò né…ủa hông, nảy em làm cho chú giống bít-tết ngoài nhà hàng đó anh. Thịt bò
ướp sẵn còn nhiều lắm.
Nó búng tay
cái tách cười tươi.
-
Đúng
sở trường. Cho một phần giống vậy nha bạn đẹp!
-
Dạ!
Anh ăn ốp la hông?
-
Cũng
được. Cho một trứng…quên hai trứng đi cho đều.
-
Rau
trộn nghen.
-
OK
luôn.
-
Ăn
thêm bánh mỳ, súp rau củ hông ạ?
-
Cho
gì ăn đó.
-
Dạ!
Vậy anh uống gì em làm luôn nè.
-
Cà
phê đá…không đường nha.
-
Trời!
Hông đường thiệt hả anh? Cà phê em pha đắng lắm nghen, nguyên chất đó.
-
Cứ
làm đại đi, thêm một ly trà đá.
-
Hì!
Rùi anh ra ngoải ngồi chờ em xíu có liền. Em làm đồ ăn sáng xong hỏi anh làm
chung mượn đỡ áo sạch cho anh mặc nghen.
-
Ok!
Cảm ơn bạn đẹp!
-
Em
tên Su, kêu bạn đẹp hoài em mắc cỡ. Đẹp hông bằng mấy chị hồi khuya đâu.
-
Haha
có nét riêng, không nên so sánh. Mượn dùm áo nha bạn…à Su đẹp. Lạnh quá!
-
Hihi
oki nè!
Nó phất tay
với cô nàng xinh xắn, nói chung so với cỡ mấy cô gái xịn sò trên phòng đương
nhiên cô nàng Su này không bằng được, nhưng so với đa số cô gái bình thường
khác thì có thể đánh giá cô gái này có ngoại hình ổn, vừa đủ xinh xắn. Thời buổi
này con gái chỉ cần biết ăn mặc, trang điểm, biết chăm chút ngoài hình thì đủ
xinh xắn rồi để con trai thích rồi, không cần phải tầm cỡ như Rose, Mia, Dương
Ana, Quyên hay những cô gái tham gia đêm qua. Bởi họ chính là thiểu số nổi bật
so với phái nữ bình thường, công việc, môi trường sống của họ đều phải cần ngoại
hình thật sự xuất sắc và họ cũng dành cho những gã đàn ông thành đạt tầm cỡ như
ông Xí, ông La hay ông Gạo trở lên. Riêng nó là ngoại lệ không phải bàn, vì nó
chỉ là thằng nhóc nhờ cái duyên của Bé Dẹo mà được hưởng ké mấy ông anh chứ chẳng
là gì, chẳng có gì để đánh giá cả. Ví dụ cô nàng Su trẻ trung, xinh xắn, biết
ăn nói, hòa đồng, phong cách dễ thương dễ gần…bước ra xã hội chắc chắn khá nhiều
thanh niên trai trẻ thích cô nàng, chưa kể nếu cô nàng ăn mặc gợi cảm, mát mẻ
hơn cũng sẽ thu hút phái nam. Nhưng so với mấy cô nàng như Mi, Quyên hay Dương
Ana thì Su không so được về ngoại hình, tính cách, môi trường, công việc, tuổi
đời, trải nghiệm và nhiều yếu tố khác. Có thể học theo tiểu thuyết, phim ảnh
khác dùng từ “khí chất” hoặc “đẳng cấp” để bàn và hiểu hơn vấn đề này. Cùng một
bộ váy sexy chưa chắc Su gợi cảm kém Quyên, nhưng khí chất hai cô nàng không
cùng cấp độ, hoàn toàn khác xa nhau. Tương tự cô nàng Quyên không thể sánh bằng
MiA vì MiA ngoài khí chất còn mang trên người “đẳng cấp” của một ca sĩ có danh
tiếng không nhỏ. Cùng vấn đề mở rộng ra, MiA chắc chắn xinh đẹp hơn nhiều ca
sĩ, người mẫu, diễn viên, hoa hậu hạng A, hạng sao lớn khác nhưng nếu đem họ đứng
cùng một chổ thì MiA sẽ mang tới cảm giác không so sánh bằng họ. Ngược lại ví
như ông Xí chỉ dừng lại ở việc vui vẻ trêu chọc cô nàng Su, còn để xứng để tiếp
xúc, lên giường với ổng phải là tầm cỡ cô nàng Mi hoặc Quyên. Và ví dụ đương
nhiên nếu đem ổng ra trước mặt một ca sĩ, diễn viên, người mẫu, hoa hậu hàng
sao số cụ thể nào đó thì cái móng chân người ta ổng cũng không có cửa đụng chứ
đừng bàn tới ý nghĩ tán tỉnh người ta. Thực ra nói thì nói vậy chuyện gì đều
không tuyệt đối, ai biết được một ngày đẹp trời có cô nàng hoa hậu hay hot girl
nổi tiếng nào đó vấp phải ông Xí biết đâu được sẽ có cơ hội mê ổng hay ông Chiến,
Củi…chẳng hạn, xinh đẹp như MiA hay Anh Thư, Kim Mao Sư Vương…mà dám dính vô nó
thì mọi khả năng khác đều có thể xảy ra. Hơn nữa dẹp nó qua một bên, nó tin nếu
có duyên, nếu có cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc thì với mọi điều kiện ngoại hình, kinh
tế, tính tình, trình độ, khí chất của mấy ông anh nhà nó đủ khả năng xứng đôi với
một cô nàng hoa hậu, diễn viên, người mẫu hay hot girl nổi tiếng, sao số nào
đó. Cần đẹp trai, ngoại hình mấy ổng có (trừ ông Chí, Mật, Chiến ra), cần điều
kiện tất cả mấy ổng cũng có, tiền mấy ổng có thể nói đủ khả năng chăm sóc cho họ
trừ khi mấy cô nàng yêu cầu quá cao, phải thật giàu, siêu giàu mới đủ thì thôi
chịu thua. Mây tầng nào, gió tầng đó luôn đúng nhưng không quá tuyệt đối, cuộc
sống muôn màu muôn vẻ, đâu thiếu phượng hoàng chấp nhận gà rừng, đâu thiếu người
rất xinh đẹp đem lòng yêu một gã tầm thường, đâu thiếu tiểu thư sang chảnh nhà
giàu danh giá sa vào vòng tay một kẻ tầng dưới thấp… Còn nó thôi dẹp đi…nếu
không nhờ đi với ông Xí hay mang cái tiếng em nhà ông Gạo thì tầm nó chỉ có thể
theo đuổi, tán tỉnh cô nàng Su, hoàn toàn không thể với tới yêu xà Dương Ana chứ
đừng nói tới ca sĩ MiA. Trường hợp được chơi chung với cỡ MiA cũng nhờ nó hên
thôi, cả hai trùng hợp đều là em út trong đại gia đình này, vừa được mấy anh chị
vô tình và cố ý tạo ra điều kiện gặp gỡ, tiếp xúc nhiều mới xảy ra chuyện chơi
ngu với nhau. Nếu ở một môi trường khác, nó chỉ xứng đứng xa nhìn bóng lưng MiA
mơ mộng viễn vông chứ đừng mong có cửa được em bám dính chơi ngu bất chấp như
giờ, càng không thể được cơ hội lên giường với yêu xà Dương Ana. Nên ông Xí
“xúi” bà cô Dương Ana lên phòng ngủ với nó thì chưa biết nên cảm ơn hay chỉ
trích ổng xúi bậy.
Đừng sau
lưng ông Xí vừa ngắm cảnh vừa nghĩ linh tinh lúc lâu, vừa nghĩ tới đây thì một
cơn gió lùa qua, nó lạnh cóng rụt cổ lại, nhìn xuống cặp chân run rẩy của mình,
nhìn cái thân tàn ốm trơ xương phơi người trong cái lạnh buổi sáng Đà Lạt lúc
này…nó nghiến răng ken kén, biết nên cảm ơn hay chửi cha nội ngả ngớn này rồi.
Nó trừng mắt lấy hết sức tàn bị bà cô Dương hút sạch còn sót lại co giò đạp một
phát vô chân ghế ông Xí làm ổng giật nảy mình té cái bịch xuống mặt cỏ.
-
Đm!
Thằng nào chơi tau?
Nó cười nửa
miệng không thèm ngó ông Xí thản nhiên giật lấy ghế ổng ngồi kéo qua bên còn lại
bàn ăn rồi ngồi xuống. Nhận ra nó ông Xí trợn mắt nhe răng phủi mông đứng dậy một
tay kéo ghế khác một tay táng cái bốp lên đầu nó.
-
Đm
hỗn mậy?
Nó không
thèm để ý thả người ra ghế ôm đầu hất mặt xuống cặp chân run run của mình. Ông
Xí ngồi xuống khoác vai nó cười nham nhở.
-
Há
há sáng giờ phê “tờ rym” chớ mậy. Đm hàng xịn anh tuyển cho chú em mày đó, chơi
gái đẹp đã thấy mịe mà làm mặt căng quá em zai?
Nó trừng mắt
gạt tay ổng ra chỉ tay xuống cặp chân run của mình.
-
Đậu
xanh còn nói nữa. Nhìn cặp giò em coi…đéo phải lạnh đâu, bà cô Dương của anh
hành em đó. Thiếu chút anh lên hốt cốt em xuống chôn nha cha nội!
Ông Xí cười
ha hả khoác lại vai nó, một tay vuốt cặp chân ốm nhôm của nó mấy cái rồi vuốt cằm
nhe răng.
-
Ái
chà! Hồi khuya kêu nó lên bày đặt nhăn nhó cãi chem chẻm. Ăn được thằng em tau
rồi con nhỏ này chơi mạnh dữ bây. Hà hà gầm cao máy khỏe nó khác lắm…thấy anh
mày tuyển toàn hàng ngon không ku? Nảy anh Chiến mày nó kêu nhìn thằng Mon nó
thèm gần chết, nó nói mày sổ hưởng. Há há nay về kiếm gì cảm ơn con Trân đee,
tau dặn nó tuyển kỹ cho mày ấm giường đó ku. Hahaha….
Bốp!
Nó đạp ông
già luyên luyên nham nhở trừng mắt.
-
Con
mịa nó anh thôi cái trò xúi gái lên hành em đi. Anh coi cái thân em chưa đủ tàn
hả? Bửa giờ MiA đi theo bào em sắp thành bộ xương, tưởng qua đi nhậu được xả
hơi một bửa. Ai dè…
-
Chậc!
Anh sợ mày ngủ một mình lạnh. Haizz em nó nhậu xong đéo có gái chơi…tau thấy
làm anh không xứng…
-
Cái
định mênh dẹp anh đi. Em nghiêm túc cảnh báo anh lần nữa, em nhiều bạn gái lắm,
em không thiếu, không có nhu cầu, không có mượn anh tài lanh. Lần này lần mấy rồi?
-
Ờ!
Mới có con nhỏ này chứ nhiêu?
Ông Xí tỉnh
bở vuốt cằm, nó nghiến răng.
-
Đậu
xanh cần em kể không? Bà cô Vy dưới BD đó, à MiA nữa…bà cô MiA không phải anh với
ông Chiến khai em ra rồi xúi bậy dễ gì hồi bửa em bị bà cô đó hốt.
-
Mày
nói vậy cũng mới ba đứa chứ nhiêu. Tau với thằng Chiến còn nhiều kèo ngon cho
thằng em mày hưởng lắm. Mới ba đứa nhằm con mịe gì hahaha từ từ tau cho mày
chơi gãy ku thì thôi.
-
Thôiiii!
Không có mượn…
-
Hà
hà hà mấy con nhỏ nó cũng thích mày mới nhào vô chớ tau đâu có ép tụi nó hồi
nào đâu. Yên tâm yên tâm…anh mày toàn lựa hàng ngon hàng sạch cho mày, thoải
mái đéo phải lo…gì chớ đi với tau mà mày ngủ một mình mất mặt tụi tau mậy.
-
Đậu
phộng anh có hiểu em nói không vậy?
-
Hiểu
chớ! Em nó nói vậy thôi chớ em nó khoái chết mịe chứ gì. Haha…
Nó thở dài
đá giò ổng.
-
Em
nói thiệt…em yếu lắm rồi. Anh chơi vậy hoài không thấy có lỗi với bà cô Bé Dẹo
hả?
Ông Xí thả cục
thịt bò vô miệng phất tay.
-
Dẹp
nó đi. Há há hồi nó còn tau cũng rủ mày đi chơi gái hoài, lỗi phải gì mà sợ nó
hahaha!
-
Hồi
nào? Đéo có nha!
Nó giật giật
khóe miệng hơi chột dạ, đúng là lúc bà cô Bé Dẹo còn bên cạnh mấy cha nội này
cũng rủ rê nó đi ăn chơi hoài, Bé Dẹo rủ theo mấy chị em đi bắt gian đâu có ít.
Chẳng qua thời gian đó nó chỉ mập mờ trêu đùa người ta, nhưng hoàn toàn biết
đùa giỡn dừng đúng lúc, vừa mức độ, giữ nguyên tấm thân trung trinh về với Bé Dẹo.
-
Haha
ngại con mịe gì. Tại mấy đợt anh em mình đi chơi mấy con nhỏ nó chưa tới đô kết
thằng em mày thôi. Như con MiA đó, xà nẹo tới giờ mới hốt mày chứ mày tưởng nó
ngán Bé Dẹo thiệt hả? Haha còn nó hay không đéo xi nhê, tau vẫn dẫn mày đi chơi
bình thường…làm gì tau!
Nói vậy chịu
thua rồi, nó hết nói nổi cha nội nham nhở này, chỉ biết trừng mắt chỉ tay vô mặt
ổng cả buổi không nói được gì cho ổng chịu hiểu.
-
Đm
anh đừng có mò lên chổ Bé Dẹo, coi chừng bả bóp cổ anh đó.
-
Tau
sợ đéo! Dẹp nó đi…hà hà nay dính con Dương ngon lành hả? Hà hà con Trân kêu đi
làm nhiều thằng thèm nó chảy nước dãi mà chưa được rờ. Mày số hướng lắm mới được
nó dứt đó ku. Chậc…nhìn cái tướng nó đã thiệt, tại tau với anh Chiến mày xui
mang tiếng anh lớn của nó thôi, chớ không phải đâu tới lượt mày. Hahahaha!
-
Quý
hóa quá…chắc em phải đội ơn anh quá, à đội luôn bà cô Trân nữa. Nay gặp không
đánh sưng mông bà cô đó em làm chó con.
-
Còn
phải nó! Há há…mà tau hỏi thiệt. Con Dương với con MiA nhà mình mày khoái chơi
đứa nào hơn?
Nó trợn mắt
liếc nửa con mắt với ổng.
-
Thứ
nhất…làm ơn sài từ khác cho bớt nham nhớ đi anh Xí, chơi chơi nghe mất cảm tình
quá. Thứ hai…hỏi cũng như hỏi.
-
Ý
mày là…
Ông Xí vuốt
cằm nhìn nó, hai anh em nhìn nhau đắm đuối rồi cùng nhếch miệng đồng thanh.
-
Cả
hai…em nào cũng khoái! Hahahahahahahahahaha!
Nói xong hai
anh em đập tay một phát đồng thanh cất tiếng cười lớn, sảng khoái vô cùng nham
nhở, giờ này chỉ có Bé Dẹo hiện hồn ra bóp cổ mới ngăn được hai anh em nó nghỉ
nham nhở nói xàm.
-
Hà
hà tau kể mày nghe, hồi khuya thằng hói…
Nói xàm chuyện
nó với cô nàng Dương Ana đã đời ông Xí bắt đầu hào hứng khoe khoang chiến tích
hồi khuya hớt tay trên ông Chí ông Chiến. Anh với chả em không biết từ lúc nào
ngồi với nhau là toàn nói chuyện gái này gái nọ, còn biết bao nhiêu công chuyện
ý nghĩa này nọ không thấy nói, hở ra là gái gái…riết ngu người cả đám choc oi.
Đang chém gió văng nước miếng khắp bàn thì liên tiếp hai tiếng xoảng xoảng dưới
chân. Hai anh em giật nảy mình ngó lại sau lưng thì thấy mảnh ly vỡ tan tành.
Ngay lập tức ông Xí nhảy dựng bắn người khỏi bàn chạy ra cổng.
-
Thấy
mịe tau rồi. Ê tụi bây từ từ anh em uống miếng bánh ăn miếng nước nói chuyện.
Xoảng xoảng…
-
Đm
chơi thiệt hả?
Thêm hai cái
ly bay vút theo hướng ông Xí, hai tiếng gầm lớn kèm theo hai bóng người như
hung thần ác sát lao nhanh qua mặt nó, một mặt sẹo, một đầu trọc bóng loáng, cả
hai đều quần áo xộc xệch nhào về phía ông Xí. Thậm chí cha nội Chiến còn xé
toang áo mặc mỗi cái quần đùi rượt ông Xí.
-
Lịt
pẹ con chó này! Chơi trên đầu bố à?
-
Con
mịe mày chửi cc. Bẻ ku nó hói!
-
Haha
tán gái ngu thì ráng chịu chớ nóng gì mấy chứ em…đm tụi mày ngon nhào vô tau chấp
hết hai thằng ngu!
Rầm rầm…huỵch
huỵch…hự…đm…đm…
Nó há miệng
giơ tay tính nói gì đó cản, có điều mấy cha nội rượt nhau ra tuốt ngoài đường vừa
đấm đá, vừa vật lộn, vừa chửi rủa hỗn loạn cả khu đất. Nhìn đã đời nó hết nói nổi
đành ngồi trở lại ghế, nói thiệt về nhà với mấy ổng tới giờ nó chưa phân biệt nổi
mầy cha nội này đánh chơi hay đập lộn thiệt.
-
Haizz!
Mấy cha nội này giành gái riết không biết chơi nhau thiệt không đây. Bó tay!
Chợt có bàn
tay cứng cáp vỗ lên vai nó, nhìn qua là ông Củi đang thản nhiên vỗ vai nó, tay
kia kéo ghế ngồi xuống, mặt ổng tỉnh bơ rút thuốc ra châm lửa rít một hơi sau
đó thản nhiên một tay kẹp gói thuốc chỉ chỉ về phía mấy ông anh đấm nhau.
-
Điên
quá kiếm chuyện đập nhau giải trí chơi. Anh em nhỏ tới lớn mấy chục năm rồi…hà
hà gái thôi mà…không đứa này thì chơi đứa khác. Lo quái gì!
Nó giật giật
khóe miệng, cha nội này chưa tỉnh hay sao tự nhiên biết nói chuyện giải thích
dùm mấy tay đang lùa nhau ngoài đường, tưởng lạnh như khúc củi mà, mò xuống đây
chi không biết.
-
Xời!
Nói thì hay lắm. Sao bỏ con gái người ta thích anh phòng không chiếc bóng trên
trển. Chơi thôi mà…lên đại đi anh!
Ông Củi giật
giật khóe miệng đưa tay táng cái bốp lên đầu nó.
-
Tau
đéo thích. Mày đừng tào lao giống tụi nó.
-
Hơ
hơ…nhưng cô nàng thích anh được rồi, người ta tình nguyện. Chơi thôi mà…anh sợ
đụng vô gái hả?
Ông Củi nhìn
nó chằm chằm thiếu điều làm da gà da vịt nó nổi hết sống lưng, rồi ổng rít một
hơi thuốc lá thổi phù vô mặt nó sau đó nhếch miệng cười xoa đầu nó.
-
Mày
thích thì lên chơi. Nhớ! Chơi thì được…còn yêu thì thôi, xử xự cho đàn hoàng, đừng
làm người ta yêu mày nếu không có tình cảm. Trách nhiệm nó nặng nề lắm!
Nói rồi ổng
quay mặt nhìn ra đường trầm ngâm rít thuốc lá, nó nuốt khan một tiếng nhìn
gương mặt lạnh trơ như khúc củi của ổng, bụng nghĩ thầm…con mịe nó chắc chắn
cha nội này bị ai cho uống lộn rượu thuốc hay sao rồi.
-
Anh
ơi đồ ăn sáng của anh có rồi ạ!
-
À
để đây đi Su!
Cô nàng đặt đồ
ăn xuống bàn rồi mỉm cười chìa ra trước mặt nó một chiếc áo thun thể thao màu xám
được xếp gọn.
-
Áo
nè anh. Em mượn áo mới của anh làm vườn nên sạch lắm, anh mặc liền cho đỡ lạnh
nè.
-
À
vậy hả. Cảm ơn Su, mà lấy đại áo cũ được rồi, lấy chi áo mới vậy cô nương.
-
Hì
hông lẽ cho khách chú La mặc áo cũ sao được anh.
-
Haha
rồi cảm ơn Su, anh đó chắc ở đây luôn đúng không? Để có gì chút về gửi áo qua đây
trả cho ảnh.
-
Dạ
đúng rồi, ảnh ở phòng mái tôn phía sau đó anh.
Ông Củi đột
nhiên chen lời vào.
-
Đồ
mày đâu mượn áo người ta mậy?
Nó cầm áo vừa
mặc vừa nhún vai.
-
Hồi
khuya sỉn ói một chập dơ hết đồ chứ sao.
Ông Củi gật đầu
hất mặt với cô nàng Su, giờ mới để ý mắt cô nàng nảy giờ đang nhìn lén ông Củi,
nó thở dài có chút ghen tị, cha nội này mà dẹp cái nghi án không thích con gái đi
thì mấy cô gái phải xếp hàng dài theo ổng. Đàn ông đẹp trai mà thêm cái mặt lạnh
lùng nữa thì chị em phụ nữ thay phiên nhau mà rụng trứng, nghĩ lại mình thời
gian mới lên thành phố đã xấu còn bày đặt lạnh lùng, nhìn buồn cười đúng nghĩa
xấu mà đóng vai ác.
-
Hì
dạ…dạ chú…chú ăn sáng gì con…con…em…em làm luôn ạ?
Cô nàng này
thiệt tình, trước mặt nó thấy thoải mái vui tính, quay qua ông Củi thì lắp ba lắp
bắp, sát thương của ổng coi bộ ghê gớm thiệt. Ông Củi thản nhiên lên tiếng.
-
Cho
chú cà phê đá. Thêm một phần giống thằng này. À đây…
Vừa nói ổng
vừa lấy ví tiền rút ra vài tờ tiền 200, 500 không thèm đếm mà chia ra hai phần
lộn xộn vừa nói vừa lần lượt đặt lên tay cô nàng Su.
-
Đây
con cầm đưa thằng nhỏ làm vườn gì đó coi như tiền chú mua lại cái áo. Còn đây
chú cho, rảnh tay dọn dẹp đống này dùm chú, cảm ơn cô nhóc nhé!
Phụt!
Nó đang nhấm
thử ngụm trà đá cho thông cổ để ăn sáng nghe xong phụt cái phèo ra ngoài. Cha nội
này rõ ràng uống lộn rượu thuốc, gì mà cảm ơn cô nhóc đồ, nghe ngọt lịm à. Làm
con gái người ta đỏ mặt bối rối cả lên.
-
Hic
dạ…dạ…em…em…em hông dám lấy đâu chú, dạ…nhiều lắm rồi chú. Áo ông anh em em mua
ngoài chợ xôn hông có nhiêu tiền hết chú.
Ông Củi phất
phất tay quay qua chổ khác không nghe cô nàng Su nói nữa, dáng vẻ này nói thiệt
nó nhìn ứa gan sùng sục, kiểu như quất cho con người ta một câu ngọt lịm làm trái
tim con gái người ta rung rinh xong thờ ơ luôn, đúng nghĩa đem con bỏ chợ. Nó cười
khổ kéo tay cô nàng Su lại nháy mắt.
-
Thôi
chú đẹp trai chơi sang Su cứ nhận rồi làm đồ ăn cho ổng đi. Haha nhắn anh làm vườn
cảm ơn cái áo nha.
-
Hic
nhưng mà chú La dặn không được tiền bạc gì với mấy chú.
-
Nhưng
nhị gì, ông La mà ý kiến thì méc chú đẹp trai này đá gãy răng ổng liền cho Su
coi. Haha…
-
Hic…
-
Nhăn
nhó cái giề…thấy mấy tay đó không? Giờ tới về mấy ổng còn quậy dữ lắm, nhiêu tiền
tip chưa đủ công dọn dẹp đâu. Thoải mái lên bạn đẹp. Đi làm đồ ăn đi!
-
Hic…hì
vậy em cảm ơn ạ, em cảm ơn chú…
Nó khều khều
ông Củi.
-
Anh!
Ê anh! Người ta cảm ơn kìa, nể mặt cô nhóc nhỏ cái chú!
Ông Củi giật
giật khóe miệng ráng xoay qua cười công nghiệp với cô nàng Su một cái rồi quay đi,
nó tủm tỉm cười nháy mắt với cô nàng.
-
Thông
cảm! Chú này đẹp trai mà bị đứt dây cười, hơi gượng…cô nương thông cảm.
Bốp!
-
Uidaa!
Sao chú đánh em? Há há há…cô nhóc đồ…hahaha!
Cô nàng Su
che mặt cười khúc khích chạy đi vì bị nó chọc ghẹo, nói chung chỉ có người nhà
mới dám thoải mái giỡn mặt với ông Củi như nó. Ông Củi tiếp tục thưởng thức thuốc
lá, nhâm nhi ly cà phê dành cho nó, thôi kệ dù sao nó bận ăn sáng trước, tí nó
uống ly của ổng cũng được. Cô nàng Su đi khoản hai ba phút thì có một cô trung
niên đi lại xin phép quét dọn mảnh ly vỡ dưới chân, vì nền được lát bằng cỏ
nhung nên có lúc cô ấy phải dùng tay nhặt mảnh vỡ. Khi cô trung niên dọn dẹp
xong tính di chuyển sang chổ khác thì ông Củi phất tay kêu cô lại gần rồi rút một
tờ 500k dúi vào tay cô. Nó vừa cúi đầu ăn đồ ăn vừa nhìn theo vẻ mặt vui vẻ vì được
tip tới 500k của cô rồi cười cười nói với ông Củi.
-
Chậc!
Bình thường bị mấy ổng la mang tiếng keo mà nay anh Củi nhà mình coi bộ chơi sộp
dữ à.
Ông Củi nhếch
miệng cười thản nhiên quăng cái ví lên bàn.
-
Mày
thiếu tiền sài không? Rút sài đi…muốn lấy nhiêu thi lấy.
Nó sáng rở
con mắt, bình thường gạ xin tiền cha nội này hơi ngượng mồm, nó lau miệng xoa
xoa tay.
-
Thiệt
hả anh?
-
Ừ!
-
Em
lấy thiệt nhá, mấy nay tốn hơi nhiều.
Thấy ổng không
có vẻ gì nói giỡn, nó vừa liếc nhìn ổng vừa giả bộ rút gần sạch sấp liền nén chặt
căng phông chiếc ví. Tính giỡn một chút thử lòng cha nội mang tiếng keo nhất
trong số mấy ông trong nhà rồi trả lại, chứ thật ra nó còn tiền mặt đâu có ý tham
xin thêm tiền. Ai ngờ chưa kịp lên tiếng chọc xàm thì ông Củi lên tiếng.
-
Sao
lấy ít vậy? Thoải mái mày…còn mấy tờ lấy luôn đi.
-
Haha
thôi để ông anh mình dằn túi chớ.
-
Không
cần dằn. Tau có tiền tau rồi.
Nó tròn mắt
ngơ ngác nghẹn cục thịt bò trong cổ họng.
-
Khụ
khụ! Ớ là sao? Đừng nói cái này không phải tiền anh à?
Ông Củi nhếch
miệng gác chân lên ghế nằm dài ra uể oải ngáp một cái.
-
Bóp
thằng Xí chớ đâu phải bóp tau. Tiền nó cá độ ăn hồi tối đó, sài thoải mái!
Phụt!
Thấy chưa, nó
đã nghi rồi, đâu tự nhiên ăn dễ tiền cha nội taxi dù này.
Nói ông Củi
keo kiệt cũng oan cho ổng, không phải ổng ki bo keo kiệt tiêu tiền đâu, thực ra
ổng là người giữ vai trò nôm na là quản lý, điều hành chung nhiều chổ làm ăn của
anh em trong nhà, nên thường xuyên đi kiểm tra chi tiêu, sổ sách các kiểu mấy cơ
sở làm ăn. Nhất là mấy cơ sở của ông Xí, ông Chiến, Mật, Chí thậm chí là ông Gạo
trực tiếp quản lý, vì vậy mỗi tháng mỗi quý mấy ổng bị ông Củi “tra hỏi, hạch sách,
làm khó làm dễ” đủ đường khiến mấy ổng thiếu điều nổi điên đòi đánh thấy mịe ông
Củi hoài…thành ra bị mấy ông khác trong nhà chửi keo riết mang tiếng keo kiệt
luôn. Nói chung làm ăn mà mọi chi tiêu, tiền ra tiền vô này nọ đều phải chính xác,
mà tính tình mấy ông anh khác toàn cà lơn tơn kể cả ông Gạo, toàn quen phong cách
làm ăn kiểu dân xã hội thế hệ cũ, ngày trước mấy ổng hoàn toàn quản lý công việc
làm ăn theo bản năng, kinh nghiệm, chưa quen áp dụng những quy trình bài bản
chuyên nghiệp hay áp dụng máy tính, phần mềm vào làm ăn, thế nên trong nhà phải
có người như ông Củi kiềm chế, cân chỉnh lại mọi thứ thì công việc làm ăn mới
không lệch quỹ đạo. Ông Xí ông Chiến dư sức hiểu vai trò ông Củi, cơ mà hiểu thì
hiểu, chửi thì cứ chửi, đi ăn đi chơi chung vẫn thích kiếm chuyện gài ông Củi
trả tiền thôi.
-
Cái
này…sao bóp tiền anh Xí ỏ đây hay vậy?
-
Chuyện
nhỏ. Nhìn cho kỹ!
Nói rồi ông
Củi đứng bật dậy cầm theo ví tiền ông Xí đi thẳng ra chổ ba ông già đang giằng
co chửi nhau, chắc đánh mệt quá mấy ổng tạm dừng tâm sự. Thấy ông Củi đi ra ông
Xí hét lớn cười cợt.
-
Ái
chà! Ra kiếm ăn hả thằng công tử bột?
-
Haha
chơi chết mịe nó Củi! Biết thằng nhóc nó đéo thích chơi gái mà dám nhốt gái vô
phòng, gặp tau là tau bẻ đầu nó liền.
Ông Chiến cười
ha hả nói lớn, ông Củi vẫn lạnh tanh không nói gì, ông Xí thì liếm liếm môi ngoắc
tay.
-
Sao?
Tính hội đồng anh mày hả mấy thằng nhóc? “Căm on bây bi”.
Ông Củi vẫn
im lặng, nó thấy ổng ra dấu với ông Chí xong ngay lập tức hai ổng nhàu vô vật ông
Xí xuống đất.
-
Ái
chà…đm chơi thiệt hả thằng ẻo lả? Ế phụ tau Chiến!
Ông Xí chỉ kịp
hét lên rồi sa vào vật nhau với mấy ổng, ông Chiến cười hả hê bên ngoài.
-
Phụ
cái con mịe mày! Chơi trên đầu anh giờ kêu tau phụ hả? Haha hay lắm Củi, coi chừng
con chó nó cắn!
Nó hết nói nổi
rồi, toàn đàn ông ba mấy tuổi đời, đầu sắp hai thứ tóc, mang tiếng anh lớn giờ
vật nhau như con nít. Kêu nó nhìn kỹ là nhìn kỹ cái gì? Nhìn mấy ông anh quý hóa
làm trò con bò hay sao. Liếc thấy mấy cô nàng xinh đẹp trên ban công villa đang
tò mò chỉ trỏ nói cười, nó thiếu điều muốn đào cái lổ chui xuống trốn. Thôi kệ
mấy cha già không nên nếch, nó cắm đầu với dĩa steak của mình, qua ăn bao nhiêu
không những ói sạch mà còn bị bà cô yêu xà hút khô máu, nuốt không vô cũng ráng
nuốt đồ ăn sạc lại tinh lực để mà thở.
-
Anh!
Anh! Anh ơi hihi!
Ăn gần xong
dĩa thịt thì nó nghe tiếng ai kêu nó từ xa, chưa ngẩn đầu lên nhìn miệng nó đã mỉm
cười vì tiếng kêu anh ngọt lịm khiến nó lâng lâng như phê thuốc chỉ có một người
thôi. Đưa mắt nhìn ra cổng thì thấy bé Hải Âu mặc quần jean, áo thun xanh, áo
khoác bông màu hồng dễ thương đang đứng sau chiếc cup 50 của bé Thảo điều khiển
vẫy vẫy tay với nó. Thấy Hải Âu vui thì vui đó nhưng hơi chột dạ, cứ có cảm giác
lành lạnh trong bụng sợ bị bắt gian. Hơi liếc lên cửa sổ phòng có bà cô Dương Ana
nó ráng cười hết sức công nghiệp với Hải Âu khi em như chú chim nhảy khỏi xe máy
sà vào ngực nó, thiệt ra chim này là chim gì chứ không phải chú chim mong manh
bé nhỏ, cái xác vừa cao, nặng vừa nóng bỏng chứ nhỏ nhoi gì đâu. Cứ tưởng mình
còn nhỏ bé lắm mà thích chơi chiêu sà vào lòng nhau.
-
Ngừng
ngừng ngừng! Ngộp thở ngộp thở…nặng nặng…
Cô nàng dụi đầu
vô ngực nó mấy cái rồi ngẩn mặt lên nhìn nó có vẻ tủi thân cắn môi.
-
Hic!
Anh…anh chê bé mập ạ?
Nó nuốt luôn
mấy lời trêu chọc tính nói vô bụng, có trời xanh làm chứng, nó thề cái ánh mắt,
vẻ mặt này của bà cô nhỏ khiến nó thấy mình vừa gây tội lỗi trời không dung đất
ứ tha. Vừa bực mình vừa buồn cười giơ tay lên tính đánh mông em thì nhớ bà cô lớn
rồi không nên, nó đành chuyển tay lên cao vỗ nhẹ đầu Hải Âu xoa nhè nhẹ rồi đẩy
em ra.
-
Không
phải mập. Ý anh nói bé Hải Âu lớn rồi, gì mà như con nít vậy cô nương?
-
Hì
hì kệ! Bé còn con nít thiệt chứ bộ.
-
Người
lớn con nít gì cũng đứng dậy đàn hoàng dùm tui, người ta thấy cười bây giờ.
-
È
hèm…
Có tiếng ho nhẹ
sau lưng, nghe là biết tiếng của cô nàng Su.
-
Anh!
Cà phê đồ ăn sáng của chú…hì em hông biết chú gì nè.
-
A!
Bé Âu thấy cô
nàng Su cười cười nhìn mình lập tức le lưỡi mắc cỡ với nó rồi đúng dậy rời khỏi
người nó. Nó cũng hơi ngượng đành ho khan.
-
Khụ!
À kêu chú đẹp trai hồi nảy là chú Củi.
-
Dạ!
Ủa chú Củi đâu rồi anh? Đồ ăn nóng ăn mới ngon nè.
-
À
ổng hả? Ngoài ngoải đó?
Cô nàng nhìn
ra đường rồi tròn xoe mắt.
-
Trời!
Sao…sao chú cũng đánh lộn luôn rồi?
-
Haha
kệ đi! Mấy ổng giỡn đó. Su cứ để đồ ăn đây ổng vô liền giờ.
-
Dạ!
Hì vậy chị này…chị ăn gì hông ạ?
Biết cô nàng
nói về Hải Âu, nó mỉm cười xoa đầu em nháy mắt.
-
Người
ta hỏi chị ăn gì không kìa chị?
Hải Âu cúi đầu
cắn môi.
-
Hông…hông
ăn…hông hông phải chị mà…người ta còn nhỏ mà.
Nó bật cười
vui vẻ ra dấu cho Su đợi rồi vẫy tay cho cô bé Thảo vẫn ngồi ngoài xe.
-
Vô
chơi Thảo! Sao ngồi đó hoài vậy?
-
Hihi
dạ!
Cô bé Thảo
vui vẻ bước xuống xe đi vô nhưng mắt vẫn tò mò ngoái nhìn mấy ông già làm trò
ngoài đường. Nó nhéo mũi Hải Âu đang ôm bắp tay nó lắc lắc.
-
Anh!
Sao mấy chú uýnh lộn dzạ?
-
À
mấy chú nhậu nguyên đêm nên bị rảnh đó kệ mấy chú. Hai đứa ăn uống gì chưa mà được
chạy qua đây đây? Muốn ăn uống gì nói chị Su làm nè.
Hải Âu lắc đầu.
-
Bé
ăn bánh su kem với uống sữa đậu nành rùi ạ. Hihi bé đem đồ sạch cho anh thay nè.
Hải Âu vui vẻ
kéo balo màu hồng sau lưng ra kéo khóa để nó nhìn, bên trong có quần jean, áo sơ-mi,
dầu gội, dầu tắm, một đôi giày, khăn tắm và cả quần lót cũng có. Nó mỉm cười thấy
ấm áp trong lòng đưa tay xoa tóc Hải Âu.
-
Sao
biết anh cần đồ thay hay vậy?
-
Hì
hồi sáng chị Trân qua nói anh say ói dơ đồ hết rùi nên bé hỏi chị Trân địa chỉ
rùi mang đồ sạch qua nè.
-
Nghe
mát ruột mát gan, có mình Hải Âu thương anh thôi. Haha dám chạy từ bên đó qua đây
giỏi dữ, chị An dám cho đi luôn hả?
-
Vâng!
Bé đi với Thảo nè, Thảo rành đường nhiều lắm anh, hihi sáng giờ chị An cho Thảo
chở bé đi chơi mà.
-
À
đã vậy. Anh quên có thổ địa làm hướng dẫn viên du lịch. Còn mấy chị đâu bỏ hai đứa
đi một mình nè?
-
Mấy
chị nhậu sỉn quá trời còn ngủ ở nhà đó anh. Bé với Thảo hông có nhậu sỉn, sáng
giờ Thảo dẫn bé ra phố chơi với ăn sáng rùi chạy qua anh luôn nè. A chị Hạnh gởi
đồ sạch cho mấy chứ nữa ạ.
Nói rồi Hải Âu
quay qua nhìn cô bé Thảo. Giờ nó mới để ý trước xe Thảo có một chiếc túi du lịch
loại to. Thảo ngồi xuống cười với nó.
-
Chị
An dặn có đồ sạch cho chú Gạo, chú Mật, chú Củi, chú Chí, chú Chiến thay nè.
-
À
à…
-
Hihi
tính hỏi thiếu chú Xí phải hông?
-
Hơ…
-
Chị
Hạnh nhắn kệ chú Xí, để gái nó lo. Chị Hạnh nói vậy đó, hông phải em hỗn nghen.
Hihihi!
-
Khụ!
Cái này…
Hải Âu le lưỡi
cười hì hì lắc tay nó.
-
Hihi
bé hông biết gì hết, bé lo kiếm đồ của anh hà, còn đồ mấy chú là chị Hạnh với
chị An xếp vô nè.
-
Rồi
không có đồ sạch cho chú Xí thiệt hả Thảo?
Cô nàng cười
khúc khích lắc đầu.
-
Nảy
em coi rùi, hông có bịch đồ nào đánh dấu tên chú Xí hết trơn. Chị Hạnh dặn em dám
kiếm đồ cho chú Xí là về chị đánh tụi em á.
Hải Âu gật gật
đầu phụ họa với Thảo xác nhận sự thật ông anh quý hóa của nó bị vợ cho ở dơ. Thôi…thấy
cũng tội nhưng kệ vậy, ai chứ cho cha già nham nhở đó thả rông như nó cũng được.
Nảy thấy quần áo ổng còn bảnh bao…à không giờ thì ổng chắc chắn ở dơ hoặc thả rông
thiệt rồi. Nó ngó ra đường thở dài, mấy ổng nghĩ vật nhau rồi, ông Củi đang thả
tay vô túi đi trở vô nhà đầu tiên. Trên miệng ổng còn dính vết đo đỏ, chắc bị tét
môi rồi, vừa đi một tay vừa quẹt mỏ ngậm thuốc lá, một tay thì vuốt lại áo bị rách
tươm bươm. Ông Chiến cũng xộc xệch quần áo đang ôm cánh tay chửi thề, nghe ổng
chửi thì biết bị ông Xí cắn, kế bên là ông Chí cũng chẳng khá hơn ai ngồi chồm
hổm dưới đất ôm đầu xoa xoa chửi, nó nhìn thấy mấy vết đo đỏ trên cái đầu bóng
loáng của ổng, hình như bị ông Xí cào rách. Còn ông anh thân thương của nó thì
thảm nhất, áo rách không còn gì đang chống tay quỳ dưới đất vừa chửi vừa ôm ngực
nôn ọe, rõ ràng là ói ồ ồ đồ ăn nước dãi nước mũi xuống đất.
-
Ọe…hự…ọe…đm
thằng chó nào…ọe thằng chó nào lên gối tau….hụa ọe…cái dm tụi mày chơi hội đồng
anh…ọe hụa…mấy thằng ranh tụi mày nhớ mặt tau hụa….ọe ọe…
Nó giật giật
nguyên cơ mặt lắp bắp…
-
Hải
Âu…ra đỡ chú Xí vô. Ói một hồi ổng hẹo thiệt quá!
-
Hihi…
Vụt...cạch!
Một chiếc
khuyên tai được gã đàn ông ngậm thuốc lá búng mạnh rơi trên bàn, nó nhanh tay
chụp lấy mở ra nhìn, mân mê chiếc khuyên trên tay một lúc nó bật cười…